Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 ke ve an tuong 1 tinh ban kho quen cua...

ke ve an tuong 1 tinh ban kho quen cua em câu hỏi 2391348 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

ke ve an tuong 1 tinh ban kho quen cua em

Lời giải 1 :

Bất kì ai trong chúng ta cũng từng là những đứa trẻ, với một tuổi thơ đầy ắp biết bao kỉ niệm bên người thân, bạn bè. Em cũng vậy, dường như mỗi ngày, mỗi giờ đối với em đều là những kỉ niệm đáng nhớ. Tuy nhiên kỉ niệm mà em nhớ nhất đến tận bây giờ chính là một lần được cô giáo khen hồi lớp 3.

Hồi đó, em là một cậu bé học rất kém môn Tiếng Việt, đặc biệt là phần tập làm văn. Tính cách ham chơi, năng nổ quá mức khiến em khó mà ngồi yên một chỗ để viết từng câu văn thật nắn nót, truyền cảm được. Thế nên, mỗi tiết làm văn với em thực sự là một cơn ác mộng. Và cô Lan - giáo viên chủ nhiệm của em hồi ấy cũng đưa em vào nhóm những học sinh cần đặc biệt quan tập trong giờ học tiếng việt. Cứ thế, giờ tập làm văn của em cứ trôi qua nặng nề như thế.

Tuy nhiên, mọi thứ đã thay đổi vào một ngày mùa đông cuối năm, khi cô giáo yêu cầu em viết bài văn tả cảnh khu chợ ngày cuối năm, gần Tết. Lúc đó, em mang theo vở bài tập theo mẹ ra chợ bán hoa, người qua kẻ lại tấp nập, rộn ràng khiến em nhanh chóng quên đi phần bài tập cần làm. Nhưng cuối cùng mẹ vẫn buộc em đối diện với nó. Như thường lệ, em mở cuốn vở tập làm văn ra với một tâm trạng chán chường và mệt mỏi. Mẹ em thấy thế liền bảo rằng:

- Con hãy nhìn xung quanh đi, các cô chú bán hàng, rồi người đi mua, người đi chơi… con thấy như thế nào thì tả giống như vậy, không có khó đâu.

Nghe lời mẹ, em bắt đầu quan sát xung quanh thật kĩ rồi mới viết. Lần đầu tiên, em thấy việc viết văn cũng thú vị đến thế. Em viết liền mạch cả một bài văn thật dài. Em tả những hàng hoa, hàng bánh mứt của các cô, các chú được bày biện xinh đẹp, rực rỡ. Em tả những cô bé, cậu bé lăng xăng chạy theo mẹ rồi ngơ ngác trước khung cảnh lung linh. Em còn tả cả những nụ cười tươi rói của cô bán hoa khi có người mua hàng. Cứ thế, mà cả hai trang giấy phút chốc kín hết cả chữ. Kết thúc bài văn, lòng em vui đến lạ kì. Cả tối hôm ấy, em cứ thao thức mãi, mong thật nhanh đến ngày mai để nộp bài cho cô.

Đến giờ tập làm văn hôm sau, khi đọc đến bài văn của em, cô giáo ngừng lại, lật bìa vở ra xem lại tên rồi mới đọc tiếp. Em nín thở hồi hộp dõi theo từng cử chỉ của cô. Cô nhăn mày, rồi nheo mắt cũng khiến em hồi hộp theo. Và rồi cô cũng đọc xong. Cô giáo chẳng nói gì cả, mà điềm tĩnh đọc tiếp bài làm của các bạn khác trong lớp. Điều đó khiến em vô cùng thất vọng, mà nằm sấp xuống mặt bàn. Một lát sau, cô giáo yêu cầu cả lớp tập trung, cô từ tốn nhận xét những ưu, khuyết điểm của cả lớp trong bài viết lần này. Xong xuôi, tự nhiên cô cầm một cuốn vở ra đứng trước lớp và nói:

- Lần này, cô muốn cả lớp mình cùng dành một tràng vỗ tay cho bạn Trung, vì bạn ấy đã viết rất tốt. Tuy vẫn có một vài lỗi nhỏ, nhưng những gì bạn ấy miêu tả và kể lại vô cùng sinh động và hấp dẫn. Vậy nên cô đã cho bạn Trung một điểm mười. Cả lớp hãy mượn vở và xem bài của Trung để tham khảo nhé.

Nói rồi, cô gọi em lên bục để nhận vở. Trước ánh mắt ngạc nhiên và ngưỡng mộ của các bạn, em tiến lại gần cô. Cô giáo dịu dàng và yêu thương nhìn em nhận lấy vở và trở về chỗ. Lúc ấy, cô giáo rồi đến các bạn lần lượt vỗ tay chúc mừng em. Đó là lần đầu tiên em được điểm mười và được cô khen trong môn làm văn. Niềm hạnh phúc, tự hào ấy không gì có thể diễn tả được. Suốt buổi học hôm ấy, cả người em cứ lâng lâng vì sung sướng, còn hơn cả vì kì nghỉ Tết sắp đến gần.

Từ hôm đó, em thêm yêu và đam mê việc viết văn. mỗi khi cô yêu cầu viết bài, em sẽ tìm hiểu thật kĩ rồi mới viết thật cẩn thận. Bằng tất cả sự nghiêm túc của mình. Nhờ vậy, mà khả năng viết văn của em ngày càng tốt hơn.

Giờ đây, việc viết văn đối với em đã trở thành một môn học hấp dẫn và thú vị. Tất cả chính là nhờ lời khen và điểm mười hào phóng của cô giáo ngày hôm đó. Chính nó đã tiếp thêm cho em sức mạnh, niềm tin để cố gắng hơn. Vì vậy, kỉ niệm ngày hôm đó, em vẫn luôn nhớ mãi đến về sau.

Hay thì vote 5* + CTLHN nha

Thảo luận

-- ch ctlhn đi ạ

Lời giải 2 :

@Hoàng Lou

                                                                    Bài làm

Có 1 kỷ niệm mà tôi khó quên nhất là được là đến dự sinh nhật của Linh-bạn thân của tôi.

Linh là 1 cô gái hoạt bát,vui vẻ và nhã nhặn.Dáng người Linh nhỏ nhắn.Linh ở hữu làn da trắng mịn.Mỗi lúc đi học cô ấy chỉ mặc 1 chiếc áo phông hình quả bơ ở giữa,và một chiếc quần short màu đen,kèm theo một đôi giày thể thao.Và Linh được cô giáo đảm nhiểm chức tổ trưởng của lớp em.

Có một lần cô ấy bị bắt nạt,tôi lao vào cứu cô ấy,thế là chờ mấy người bắt nạt bỏ đi,tôi đỡ cô ấy dậy,cõng cô ấy vào phòng y tế,rồi xức thuốc cho cô ấy.Cô ây liền đề nghị làm bạn với tôi,tôi cũng có ít bạn,nay được mời làm bạn thì tôi thấy vinh dự lắm!Thế là từ đó chúng tôi chơi thân với nhau,nào là bảo vệ nhau,xức thuốc,băng bó cho nhau,đi chơi với nhau,học bài với nhau,ăn với nhau.Hôm nay là thứ bảy nên tôi quyết định rủ cô ấy đi chơi,đầu tiên là vô công viên giải trí.Tôi nắm tay Linh đi vào mau vé.Đầu tiên chúng tôi nhảy bạt lò xo,sau đó thì ném xốp cho nhau,rồi chơi trốn tìm trong nhà bóng,đuổi bắt trong khu nhà xốp.Chơi 1 hồi,tôi rủ Linh đi ăn.Nào là gà rán,khoai tây chiên,nước ngọt,hamburger,kem.Ăn no 2 đứa vô thư viện trên tầng,đọc sách và nghỉ ngơi.Rồi cuối cùng là mua sắm tặng sinh nhật Linh.Linh nói chiều nay cô ấy tổ chức sinh nhật của mình ở nhà và mời tôi và 1 số bạn khác đến chơi và tham dự.Cô ấy rất thích gấu bông,nên tôi quyết định mua cho cô ấy chú gấu bông minion và chú gấu bông We bare bears.Tôi còn mua chiếc áo bò sữa để chiều nay tặng Linh,vì Linh rất thích màu của bò sữa.Rồi 2 người mua vài gói bánh kẹo để chiều nay tổ chức.Cô ấy mời tôi trang trí,bày đồ cùng.Chúng tôi nghỉ tới chiều.Linh gọi tôi qua nhà trang trí.Vì tôi cao hơn cô ấy nên tôi treo đèn leg và những lá cờ hình vui nhộn.Còn cô ấy bày biện đồ ăn bánh kẹo,trái cây,nước ngọt.Chúng tôi cùng nhau giải nệm,gối ra để thoải mái và đẹp.Sau 1 hồi dọn dẹp sạch sẽ thì căn nhà đã sáng và sạch hơn.Cô ấy nhắn tin vào nhóm chat của lớp là:Mọi người có thể đến nhà mình tham dự rồi đấy!5 phút sau tất cả đều đông đủ.Đầu tiên là màn tặng quà noongf nhiệt.Tôi cũng amng bộ áo quần bò sữa tặng cho cô ấy.Cô ấy cảm ơn rất nhiều.Chúng tôi ngồi xuống,cùng nhau vỗ tay và hát bài chúc mừng sinh nhật thân quen.Rồi Linh thổi nến và ước câu sinh nhật của mình.Mọi người bật nhạc và ăn uống vui vẻ.Rồi nhảy nhót và hát say sưa tới 8 giờ tối.Sau khi mọi người về hẳn thì chúng tôi ở lại dọn dẹp,mọi người không xả rác ,chủ yếu là bị rơi vãi những mảnh đồ ăn vì không cẩn thận.Sau khi đã tươm tất hản,tôi chào tạm biệt Linh rồi đi về.

Sáng hôm sau tôi định rủ Linh vô nhà sách học thì mẹ của Linh đã báo cô ấy đi du học từ sáng sớm vì được suốt học bổng do cô hiệu trưởng tặng.Vậy là tôi trở về với bao nươc mắt,chúng tôi bây giờ không liên lạc với nhau được,chủ yếu cô ấy chỉ qua bên đấy để học và hoàn thành ước mơ được đi du học.

Câu chuyện đến đây là hết.Tôi mong rằng các bạn cũng có những người bạn tuyệt vời,luôn đồng hành và chia sẻ cho đến hết Đại học.Mong các bạn vui vẻ trong cuộc sống.Hãy luôn mỉm cười về phía trước bạn nhé!Và hãy trân trọng tình bạn của mình,đừng làm họ tổn thương vì dù gì bạn cũng là bạn thân nhất của họ.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK