Chào!Tôi là một cây tre,hửm lời chào này mặc dù không được hya cho lắm.Những có lẽ câu chuyện về mỗi cuộc đời đời cây tre của chúng tôi sẽ làm mấy bạn thích thú.Tôi sống ở khắp nơi trên đất nước tôi từ đồng bằng, thành phố hay trên miền núi cao... Nhưng tôi thích nhất là được sống ở làng quê, nơi ngàn đời nay họ hàng nhà tôi vẫn gắn bó với người nông dân, là người bạn chung thủy của họ.Chúng tôi sống tập thể,ko có bộ phận riêng lẻ nào.Chúng tôi gắn bó với con người Việt Nam biết bao nhiêu thế hệ rồi.Xưa kia, tre tôi đã giúp cho người anh hùng làng Gióng quật ngã kẻ thù. Trong kháng chiến chống, ngoại xâm thời Pháp Mĩ, ,tre tôi đã tình nguyện làm làng kháng chiến, làm chông diệt giặc, làm nan đan mũ, làm kèo trong hầm chống bom, làm tay ngai thồ hàng lên Điện Biên, làm gậy cho anh lính trẻ chống đường trơn vượt Trường Sơn, ra tuyến diệt thù. Tre chúng tôi thực sự đã là anh hùng đánh giặc, đã cùng với chiện sĩ lập công.Trong đời sống bao đời nay của người dân Việt, tre tôi giúp người dựng nhà dựng cửa, làm cầu, làm vai cày, đòn gánh. Có thể nói, không có đồ dùng nào của người nông dân, của người dân nghèo và của cả xã hội là không có mặt của tre. Họ hàng nhà tôi chia nhau đi làm. giường, làm chõng, làm cửa, làm ghế, làm bàn, làm nong, làm nia, làm rổ, làm rá... Để đem lại niềm vui cho con người, tre tôi còn làm nên chiếc diều, chiếc sáo vi vu trên bầu trời những buổi chiều tà, là những chiếc lồng chim xinh xắn cho trẻ vui chởi nữa.Tóm lại người Việt đã gắn liền với chúng tôi quá nhiều có khi đã sâu đậm rồi.Tre tôi từ măng con nhỏ tới đến một cái cây xanh cao dài chắc khỏe,là đều do con người Việt Nam chăm lo.Tre tôi tự hào là loài cây tượng trưng cho đất nước Việt Nam, con người Việt Nam cần cù, bất khuất, ngàn năm vẫn tươi xanh. Ngày nay, tre tôi lại cùng muôn loài cây, loài hoa từ khắp mọi miền đất nước về đây tụ hội bên lăng của Bác, hát ru cho giấc ngủ bình yên của vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc, tỏa bóng mát và làm duyên cho thủ đô ngàn năm văn Hiến.
Tôi là cây tre Việt Nam. Tôi sống ở khắp nơi trên đất nước tôi từ đồng bằng, thành phố hay trên miền núi cao... Nhưng tôi thích nhất là được sống ở làng quê, nơi ngàn đời nay họ hàng nhà tôi vẫn gắn bó với người nông dân, là người bạn chung thủy của họAnh em nhà tre tôi thật dễ tính, chỉ cần đào gốc cây đã chặt rồi vùi xuống đất, chẳng bao lâu chúng tôi vươn lên mọc thẳng, sinh con đẻ cái hàng đàn, kết thành khóm, thành bụi, thành lũy, thành rừng. Thế rồi chỉ vài tháng sau, vài năm sau tùy theo người sử dụng, tôi có thể là lạt, là cây để làm nhà, đan rổ rá, làm thuyền bè, làm rào, làm cọc...Ngay từ khi mới sinh ra, măng tôi mọc thẳng như mũi tên rồi tự mình cởi áo để lộ tấm thân trần cứng cáp, vươn lên giữa mưa nắng, giữa bão gió che mát cho làng, cho người. Ngày ngày, đêm đêm, tre tôi uốn mình trong gió, kẽo kẹt như võng đưa tạo nên khúc nhạc đồng quê yên ả.Tre tôi cũng như người, quen sống kham khổ, siêng năng, thương yêu đùm bọc lẫn nhau. Dù thân gầy guộc, lá mong manh lại sống ở nơi đất sỏi, đất vôi bạc màu, tre tôi vẫn chắt chiu màu đất, vươn rễ cần cù hút nhựa của đất để lúc nào cũng xanh tươi. Trong mưa nắng, bão bùng, tre tôi vẫn tay ôm, tay níu lấy nhau và đứng vững, vươn mình lớn lên. Cũng như người, tre tôi chẳng bao giờ chịu khuất mình trong bóng râm, lưng trần phơi nắng sương nhường cho con manh áo cộc để tạo nên lũy, nên thành.Anh em nhà tre tôi thật dễ tính, chỉ cần đào gốc cây đã chặt rồi vùi xuống đất, chẳng bao lâu chúng tôi vươn lên mọc thẳng, sinh con đẻ cái hàng đàn, kết thành khóm, thành bụi, thành lũy, thành rừng. Thế rồi chỉ vài tháng sau, vài năm sau tùy theo người sử dụng, tôi có thể là lạt, là cây để làm nhà, đan rổ rá, làm thuyền bè, làm rào, làm cọc...Ngay từ khi mới sinh ra, măng tôi mọc thẳng như mũi tên rồi tự mình cởi áo để lộ tấm thân trần cứng cáp, vươn lên giữa mưa nắng, giữa bão gió che mát cho làng, cho người. Ngày ngày, đêm đêm, tre tôi uốn mình trong gió, kẽo kẹt như võng đưa tạo nên khúc nhạc đồng quê yên ả.Tre tôi cũng như người, quen sống kham khổ, siêng năng, thương yêu đùm bọc lẫn nhau. Dù thân gầy guộc, lá mong manh lại sống ở nơi đất sỏi, đất vôi bạc màu, tre tôi vẫn chắt chiu màu đất, vươn rễ cần cù hút nhựa của đất để lúc nào cũng xanh tươi. Trong mưa nắng, bão bùng, tre tôi vẫn tay ôm, tay níu lấy nhau và đứng vững, vươn mình lớn lên. Cũng như người, tre tôi chẳng bao giờ chịu khuất mình trong bóng râm, lưng trần phơi nắng sương nhường cho con manh áo cộc để tạo nên lũy, nên thành.
Tre tôi ăn ở thủy chung với người đời đời kiếp kiếp. Xưa kia, tre tôi đã giúp cho người anh hùng làng Gióng quật ngã kẻ thù. Trong kháng chiến chống, ngoại xâm thời Pháp Mĩ, ,tre tôi đã tình nguyện làm làng kháng chiến, làm chông diệt giặc, làm nan đan mũ, làm kèo trong hầm chống bom, làm tay ngai thồ hàng lên Điện Biên, làm gậy cho anh lính trẻ chống đường trơn vượt Trường Sơn, ra tuyến diệt thù. Tre chúng tôi thực sự đã là anh hùng đánh giặc, đã cùng với chiện sĩ lập công.Trong đời sống bao đời nay của người dân Việt, tre tôi giúp người dựng nhà dựng cửa, làm cầu, làm vai cày, đòn gánh. Có thể nói, không có đồ dùng nào của người nông dân, của người dân nghèo và của cả xã hội là không có mặt của tre. Họ hàng nhà tôi chia nhau đi làm. giường, làm chõng, làm cửa, làm ghế, làm bàn, làm nong, làm nia, làm rổ, làm rá... Để đem lại niềm vui cho con người, tre tôi còn làm nên chiếc diều, chiếc sáo vi vu trên bầu trời những buổi chiều tà, là những chiếc lồng chim xinh xắn cho trẻ vui chởi nữa. Họ nhà tre tôi còn, giúp cho người làm cọc, đóng cừ, đắp đê ngăn dòng nước lũ phá hoại mùa màng và đời sống cụa con người; Ngày xuân, tre tôi làm đu cho trai gái nhún nhảy mừng xuân, làm cây còn cho trai gái thi tài tìm đến nhau chung xây hạnh phúc. Đêm trung thu, tre tôi dùng làm lồng đèn cho trẻ rước vui phá cỗ trông trăng. Ngàn đời, ngàn kiếp tre tôi là bạn với làng quê, thủy chung với con người dù trong hòạn nạn, lúc nghèo khó cũng như ngày vui.Tre tôi tự hào là loài cây tượng trưng cho đất nước Việt Nam, con người Việt Nam cần cù, bất khuất, ngàn năm vẫn tươi xanh. Ngày nay, tre tôi lại cùng muôn loài cây, loài hoa từ khắp mọi miền đất nước về đây tụ hội bên lăng Bác, hát ru cho giấc ngủ bình yên của vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc, tỏa bóng mát và làm duyên cho thủ đô ngàn năm văn Hiến.
Tre tôi ăn ở thủy chung với người đời đời kiếp kiếp. Xưa kia, tre tôi đã giúp cho người anh hùng làng Gióng quật ngã kẻ thù. Trong kháng chiến chống, ngoại xâm thời Pháp Mĩ, ,tre tôi đã tình nguyện làm làng kháng chiến, làm chông diệt giặc, làm nan đan mũ, làm kèo trong hầm chống bom, làm tay ngai thồ hàng lên Điện Biên, làm gậy cho anh lính trẻ chống đường trơn vượt Trường Sơn, ra tuyến diệt thù. Tre chúng tôi thực sự đã là anh hùng đánh giặc, đã cùng với chiện sĩ lập công.Trong đời sống bao đời nay của người dân Việt, tre tôi giúp người dựng nhà dựng cửa, làm cầu, làm vai cày, đòn gánh. Có thể nói, không có đồ dùng nào của người nông dân, của người dân nghèo và của cả xã hội là không có mặt của tre. Họ hàng nhà tôi chia nhau đi làm. giường, làm chõng, làm cửa, làm ghế, làm bàn, làm nong, làm nia, làm rổ, làm rá... Để đem lại niềm vui cho con người, tre tôi còn làm nên chiếc diều, chiếc sáo vi vu trên bầu trời những buổi chiều tà, là những chiếc lồng chim xinh xắn cho trẻ vui chởi nữa. Họ nhà tre tôi còn, giúp cho người làm cọc, đóng cừ, đắp đê ngăn dòng nước lũ phá hoại mùa màng và đời sống cụa con người; Ngày xuân, tre tôi làm đu cho trai gái nhún nhảy mừng xuân, làm cây còn cho trai gái thi tài tìm đến nhau chung xây hạnh phúc. Đêm trung thu, tre tôi dùng làm lồng đèn cho trẻ rước vui phá cỗ trông trăng. Ngàn đời, ngàn kiếp tre tôi là bạn với làng quê, thủy chung với con người dù trong hòạn nạn, lúc nghèo khó cũng như ngày vui.Tre tôi tự hào là loài cây tượng trưng cho đất nước Việt Nam, con người Việt Nam cần cù, bất khuất, ngàn năm vẫn tươi xanh. Ngày nay, tre tôi lại cùng muôn loài cây, loài hoa từ khắp mọi miền đất nước về đây tụ hội bên lăng Bác, hát ru cho giấc ngủ bình yên của vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc, tỏa bóng mát và làm duyên cho thủ đô ngàn năm văn Hiến.
Chúc bạn học tốt !
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 4 - Năm thứ bốn ở cấp tiểu học, kiến thức ngày một tăng, sắp đến năm cuối cấp nên các em cần chú đến học tập nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK