Câu 2:
"Tiên học lễ hậu học văn..."
Mái trường là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, để ta lớn lên theo từng năm tháng, trưởng thành qua những hành động. Là nhưng bài học đường đời đầu tiên cho tôi. Hôm nay, nhân ngày 20/11, tôi trở về mái trường cũ, mái trường cấp 2 mà tôi đã vô cùng yêu thương và kính trọng.
Vừa bước vào cổng, tôi cảm thấy choáng ngợp. Ôi! Sao mà đẹp thế, hiện đại thế! Ngày xưa tôi còn học, làm gì được như này. Ngày nay, ngôi trường đã sơn màu xanh nhạt, rộng và đẹp đẽ vô cùng. Hai bên là buồn hoa tuy luýp dài tuốt đến kia. Ngôi trường đẹp tựa trong mơ vậy. Ngày xưa là ngôi Trường mang tên: Cấp 2 Sơn Trường, nhưng bức tường được làm từ đất, cứ mưa bão là tốc mái. Đến một cái quạt trong phòng cũng không có. Còn bây giờ thì lớp nào Lớp nấy điều hoà, còn được trang bị camera, máy chiếu. Bàn ghế thì rất chắc chắn và rộng rãi. Đi một vòng quanh trường mà chẳng thấy điểm nào giống ngày xưa.
Tôi đến trường, không chỉ là để ngắm, tôi gặp cô Thủy. Ngày xưa cô là một giáo viên dạy Mĩ Thuật và là giáo viên chủ nhiệm lớp tôi, cô còn được mệnh danh là bông hoa của trường. Cô vẽ đẹp lắm lại còn rất xinh. Còn bây giờ cô đã già, nhưng nét hiền từ và đôn hậu nom vẫn y như ngày xưa. Gặp tôi, cô nheo đôi mắt hỏi:
- Em là ai, em đến đây có việc gì?
Tôi mới nói:
- Thưa cô, em là Vy lớp trưởng lớp 6C chúng ta ngày xưa đây ạ.
Cô cười hiền từ, hai cô cháu trò chuyện, hỏi tôi về công việc. Hai cô trò trò chuyện rất lâu. Cả hai đều rất vui vẻ.
Nhưng tiếng chuông vang lên, đến giờ cô ấy phải dạy, tôi tạm biệt cô và trở về nhà. Trong lòng không khỏi xúc động.
Bước ra khỏi trường, tôi ngắm nhìn lại lần cuối. Ngôi trường này đã gắn bó với tôi suốt 4 năm trời. Tôi thầm cảm ơn và tự hứa với bản thân sẽ vững chãi, thành công hơn nữa để xứng đáng là Cựu Học Sinh của Trường THCS Phan Đình Phùng.
@nguyenngockhanhvy65
tuổi học sinh là một khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời của mỗi người. có những kỉ niệm khó quên, vui,buồn. đối với tôi cũng vậy , bây giờ khi tôi đã ra trường , trưởng thành hơn thì công việc cũng bận rộn hơn ko có thời gian thăm trường. hôm nay tôi đã lên kế hoạch vào ngày nghỉ sẽ cùng mấy đứa bạn lên thăm trường.
Lúc quay lại trường cũ, tôi bỗng cảm xúc dâng trào những kí ức đẹp đẽ lúc đi học, tôi rơm rớm nước mắt. mọi thứ trôi qua, bao nhiêu năm ngôi trường mến yêu của tôi vẫn vậy tưởng chừng như cái ngày đầu tiên tới trường. ôi kìa ! bác bàng vẫn to như thời nào nhỉ? vẫn che bóng cho học sinh chơi vào giờ ra chơi với cái nắng mùa hè. sân trường vẫn đầy ắp tiếng cười, tôi bỗng nhận ra mọi thứ vẫn vậy chỉ có một điều duy nhất thay đổi đó là thầy cô đã già hơn rồi đã xuất hiện những những nếp nhăn. Bỗng dưng cô Xuân cô chủ nhiệm xưa của tôi đập tay lên vai tôi nói : "ô! em dạo này lớn quá làm cô ko nhận ra luôn này ". tôi giật mình quay lại nói:" cô xuân! em chào cô" tôi và cô xuân nói chuyện một lúc . rồi tôi đi quanh trường một vòng. Cứ đi tới đâu là tôi nhớ lại những kỉ niệm đẹp của tôi với mấy đứa bạn . Rồi trống đánh vào học cũng là lúc kết thúc làn đi thăm trường này.
Tôi cảm thấy lần đi này rất có ý nghĩa nhất của tôi. Tôi đi đến cổng trường ngoảnh nhìn lại một lần nữa , lưu luyến ko muốn rời đi. Có lẽ tôi sẽ quay lại thăm trường một lần nữa.
[chúc bạn học tốt nhé]
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK