Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 helpppppppppppp. GiÚP tui vs . Lập dàn ý và viết...

helpppppppppppp. GiÚP tui vs . Lập dàn ý và viết bài văn cảm thụ về mẹ. Ai nhanh nhất tui sẽ vote 5* và ctlhn . Nhanh lên nha T-T - câu hỏi 2280794

Câu hỏi :

helpppppppppppp. GiÚP tui vs . Lập dàn ý và viết bài văn cảm thụ về mẹ. Ai nhanh nhất tui sẽ vote 5* và ctlhn . Nhanh lên nha T-T

Lời giải 1 :

Đáp án:

Giải thích các bước giải:

* Dàn ý: 

I. MB: Giới thiệu mẹ + thể hiện tình yêu mẹ

II. TB

1. Giới thiệu tên, tuổi, ngoại hình mẹ.

2. Mẹ đã bên tôi trên suốt chặng đường trưởng thành:

a. Khi mới sinh

b. Khi lần đầu chập chững tập đi, bi bô tập nói

c. Ngày đầu vào lớp Một

d. Những tháng ngày học tập. 

3. Kỉ niệm với mẹ.

III. KB: Bày tỏ tình cảm với mẹ 

* Bài văn:

                        “Mẹ đã cho con dòng sữa thơm, con khóc chào đời

                        Mẹ đã cho con vòng tay êm ấm..."

Mẹ là người đưa ta đến thế giới này, là người đã luôn nâng niu che chở ta từ bé. Mẹ đã cho ta biết thế nào là sự thiêng liêng của tình mẫu tử. Vì vậy, tôi yêu mẹ nhất nhà.

Mẹ tôi tên .... , cái tên rất đỗi giản dị nhưng luôn khắc sâu trong trái tim tôi. Mẹ tôi năm nay đã ... tuổi. Tôi nghe bố nói, ngày xưa mẹ đẹp lắm nhưng thời gian thật tàn nhẫn, đã cướp đi cái vẻ đẹp ấy. Đôi mắt tròn rạng ngời một thời làm bao trai làng say đắm giờ đây đã không còn rạng rỡ như xưa, nhưng mỗi khi nhìn tôi, cả một bầu trời yêu thương  thu gọn trong ánh mắt ấy. Mẹ còn rất may mắn khi được trời ban cho một nụ cười rất đẹp và rạng rỡ như ánh nắng ban mai. Nụ cười của mẹ đã tiếp cho tôi thêm động lực học tập thật giỏi. Đôi bàn tay của mẹ có nhiều vết chai, có lẽ do mẹ đã phải làm việc vất vả từ khi còn nhỏ. Chính đôi bàn tay ấy đã cầm tay tôi nắn nót từng nét chữ đầu tiên, dắt tay tôi trong ngày đầu tựu trường. Ôi! Tôi yêu biết bao đôi bàn tay của mẹ! Thân hình mẹ đã ko còn thon gọn như cái thời con gái sau 2 lần sinh con nhưng ko vì thế mà tôi ghét mẹ. Ngược lại, tôi rất thương mẹ vì đã hy sinh vẻ đẹp của mình vì con cái. Tuy ngoại hình ko còn như xưa nhưng tấm lòng mẹ thì vẫn vậy, vẫn yêu chồng, thương con. Thương mẹ quá mẹ ơi! 

Mẹ đã bên cạnh tôi từng năm tháng trưởng thành. Bố tôi kể, khi sinh tôi ra, mẹ đã rất lo lắng và mệt mỏi. Thế nhưng, khi nhìn thấy tôi, nghe những tiếng khóc đầu đời của tôi, mẹ đã cười dù nước mắt vẫn còn ướt đẫm đôi mi. Tôi chào mẹ, chào thế giới này bằng tiếng khóc, còn mẹ đón chào tôi bằng những giọt lệ thiêng liêng của tình mẫu tử. Rồi một ngày, tôi cất tiếng nói đầu tiên, liền gọi “mẹ...” Ôi! Chỉ một tiếng mẹ thôi sao mà sâu, mà nặng đến thế? Một ngày kia, tôi chập chững bước đi, từng bước chân thật bé nhỏ. Và lúc ấy, tôi đã nhìn thấy mẹ đứng trước như tiếp cho tôi thêm sức mạnh, bước đi nhanh hơn rồi sà vào lòng mẹ. Hai mẹ con tôi ôm nhau cười đùa. Mẹ bế tôi lên, xoay vòng. Tôi như lạc vào một thế giới khác - thế giới thần tiên. Nơi đó chỉ có mẹ, có con và những ước mơ tuyệt đẹp....

Rồi cũng đến ngày, tôi bước vào lớp Một, khép lại chuỗi ngày thơ ấu chỉ biết ăn, chơi rồi ngủ để đến vs một thế giới mới- thế giới của tri thức và tình cảm. Đêm trước ngày đầu đi học, tôi rất hồi hộp, háo hức xen lẫn lo sợ. Những cảm xúc ấy đã xâm chiếm tâm hồn thơ ngây của tôi. Và lúc ấy,một giọng nói nhẹ nhàng vang lên. Đó là mẹ. Mẹ an ủi tôi, bảo tôi rằng ngày mai sẽ rất tuyệt. Nghe mẹ nói vậy, tôi cũng an tâm chìm vào giấc ngủ say. Hôm sau, mẹ dắt tôi đến trường trên con đường quen thuộc mà tôi đã đi lại hàng nghìn lần từ thuở ấu thơ. Mẹ dắt tôi vào tận cửa lớp, nhẹ nhàng nói vs tôi: “Con yêu! Con hãy vào đi! Đây là lớp học, là nơi sẽ chắp cánh cho con những ước mơ tuyệt đẹp” Nghe mẹ nói, tôi như được tiếp thêm sức mạnh, tự tin bước vào lớp. Đến chiều tan học, vừa ra đến cổng trường, tôi đã thấy mẹ đợi tôi vs một nụ cười hiền hậu. Lúc ấy, lòng tôi dâng lên một niềm vui sướng khó tả. Tôi chạy thật nhanh đến bên mẹ, kể cho mẹ nghe những câu chuyện ở lớp.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, tôi dần trưởng thành, ko còn nhiều mơ mộng như ngày nhỏ mà chỉ lo học hành. Biết bao nhiêu bà mẹ ép con phải nhất lớp nhì trường nhưng mẹ tôi thì ko hề. Mẹ chỉ bảo tôi phải học làm sao để ko uổng phí đồng tiền bố mẹ đã bỏ ra. Khi tôi học cấp II, có những lúc tôi phải thức đêm để học bài. Những lúc ấy, mẹ luôn bên cạnh, xem tôi học bài đến khi tôi ngủ thì mẹ mới ngủ. Và khi biết tin tôi đạt thành tích tốt trong năm học đầu tiên của cấp II, mẹ đã vui đến rơi nước mắt. Những giọt nước mắt ấy khiến tôi càng thêm yêu mẹ hơn.

Và khi tôi thấy cô đơn nhất là khi vắng mẹ. Tôi còn nhớ như in 1 năm trước, mẹ bị ốm nặng phải vào bệnh viện tận 1 tháng nhưng tôi ko đc vào thăm mẹ. Sự cô đơn, buồn bã như đã bao trùm lên cái khối óc bé nhỏ của tôi. Tôi nhớ mẹ lắm! Tôi đã tự an ủi mình rằng: ko có mẹ thì mình sẽ ko phải học hành, sẽ rất sung sướng. Nhưng những thứ tầm thường ấy làm sao lấp đầy được khoảng trống trong lòng tôi. Phải chăng tôi đang thèm khát yêu thương?..... 1 tháng trôi qua nhưng mẹ vẫn chưa về. Tôi đi ngủ mà trong lòng cứ trằn trọc. Đêm càng khuya, nỗi nhớ trong tôi càng da diết. Suy nghĩ miên man, tôi thiếp đi dần dần. Trong cơn mơ, tôi cảm giác có 1 bàn tay ấm áp đang vuốt nhẹ mái tóc tôi, đắp chăn cho tôi. Tôi cố nhắm chặt mắt lại vì tôi sợ, nếu mở mắt, sự hạnh phúc này sẽ mãi bay vào hư vô... Hôm sau, tôi thức dậy đã thấy mẹ đang nấu bữa sáng. Tôi chạy đến ôm chặt lấy mẹ, sợ rằng chỉ cần buông ra, mẹ sẽ lại đi. Từ đó, tôi mới hiểu được sự quan trọng của mẹ đối vs tôi.

Bây giờ, nhìn những em bé mồ côi mẹ, lòng tôi ko khỏi xót xa. Tôi thấy các e ấy thật bất hạnh và mình thật may mắn vì có 1 người mẹ tuyệt vời. Tuy mẹ ko phải người siêu phàm hay cao sang quyền quý nhưng đối vs tôi, mẹ như là một nàng tiên mang đến cho tôi sự hạnh phúc. Công lao của mẹ ko gì sánh nổi, tôi chỉ có thể nói:“Mẹ ơi! Con yêu mẹ!”

                                           “Con dù lớn vẫn là con của mẹ

                                           Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con”

P/s: Bài dài nên viết hơi lâu, sorry em.

       Xin tlhn

Thảo luận

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK