Nếu nói về sự mất mát thì có lẽ khi chia tay bạn bè để bước sang cấp 3 là 1 điều ai ai cũng ko muốn xảy ra nhưng chắc chắn nó sẽ tới với bạn . Kỉ niệm đẹp đẽ rồi cũng sẽ xa dần rồi vụt tắt trước sự tiếc nuối khôn nguôi của mỗi người chúng ta
Còn đâu những kỉ niệm quý giá khi còn ở cấp 2? Còn đâu những giây phút của tuổi mới lớn với những trò nghịch nợm tai quái của lũ học sinh chúng mình trước kia? Tất cả giờ đây chỉ là quá khứ! Một quá khứ đẹp đẽ thời vị thành niên! Nhớ hồi ấy ,chúng ta thật nghịch ngợm. Nào là lấy quả bàng đáp nhau rồi chạy xung quanh sân trường. Hay là đá bóng trên sân trường ngay cả khi cái nóng nực và ánh nắng gắt gao của mùa hè. Không thì rủ nhau cũng đi bơi, cùng đi mua đồ ăn vặt vào trường ăn...Nhớ cả lũ bạn đáng ghét của mình nữa. Chúng nó cứ chọc mình hoài...Nhớ có lần còn ra sau trường vặt trộm ngô và bị chủ ruộng ngô đuổi chạy bán sống bán chết. Nhớ cả những trò đùa tai quái của chúng nó nữa. Nào là bế nhau buộc vào cột bóng rổ , nào là cầm cặp sách của nhau giấu đi chỗ khác và thậm chí là cả ngăn bàn giáo viên. Chính vì trò đùa đó mà cả lớp bị chửi 1 trận lên bờ xuống ruộng. Bây giờ , mình vẫn nhớ đến những buổi chiều ngồi ôn bài với những lời giảng của cô , cùng với những cơn gió ngoài của thổi vào mà đôi mắt cứ ríp lại ko cưỡng lại được. Xong cho đến khi cô phát hiện , cô để cho ngủ 1 lúc sau rồi cô bảo : "Đấy , học hành thế đấy. Học thế này ko ăn thua đâu". Nhớ giọng nói của cô quá....Mới xa trường để bước sang trang mới khoảng 1 đến 2 tháng thôi mà sao trong lòng nhớ nó đến thế ? Nhớ từng khe ngách trong ngôi trường thân yêu ấy. Nhớ từng thầy cô đã tận tụy vì chúng ta biết nhường nào. Nhớ cả lũ bạn nữa.Nhớ cả lời cô giáo giảng bài...Tất cả đã chìm vào hư vô. Trong lòng mình mãi mãi nhớ đến cái ngày cuối cùng được ngồi trên hàng ghế cấp 2 ấy. Những lời cô giáo nói như thấm sâu vào trong tim gan của mình. Cô lần lượt bắt tay cả lớp. Lúc đến lượt mình , nước mắt tự dưng trào ra ko hề kìm nén được. Nhưng mình vẫn giấu không cho cô giáo biết mình đang khóc.Chính vì sự xúc động đó , cùng với nỗ lực phấn đấu bao nhiêu năm qua và vì 1 người khác nữa nên mình đã đạt được số điểm cao nhất lớp mặc dù 6 năm là học sinh trung bình. Bây giờ , 1 mình lẻ loi trong ngôi trường cấp 3 , đám bạn hồi nào giờ cũng không được học chung với mình nữa , thậm chí còn có đứa phải đi làm. Nghĩ thương chúng nó thật nhưng biết làm thế nào bây giờ. Thi thoảng lắm mới có 1 đến 2 đứa học chung và mình mong người ấy , cái người đã cho mình động lực sẽ cùng mình ngồi chung 1 lớp và cùng nhau vươn lên trong học tập.
Chính vì sự chia tay quá lớn này mà mình đã mất đi quá nhiều người bạn mà mình yêu thương. Nên các bạn lớp dưới hãy trân trọng thời gian còn được chơi với lũ bạn , được nghe những lời giảng đầy yêu thương từ người cô , người thầy. Hãy trân trọng chúng vì chúng sẽ ko thể ở mãi mãi với bạn!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK