"Bà ơi bà, cháu yêu bà lắm"
"Tóc bà trắng, màu trắng như mây."
Câu hát hồn nhiên của Xuân Mai đã làm cho bao nhiêu người cảm động. Tuổi thơ của ai cũng đều là ở một vùng quê. Và trong những tiếng cười trẻ thơ ấy, luôn có một người đàn bà kể chuyện và ru chúng ta ngủ. Người đó không ai khác chính là người bà ngoại thân thương của em.
Bà ngoại em năm nay đã 63 tuổi rồi nhưng mọi người đều nói bà vẫn còn đẹp lão lắm. Ngay cả em cũng thấy vậy. Trên mặt ngoại đã hiện rõ những nếp nhăn nhưng ai nấy đều khen nếp nhăn của bà đẹp. Bước đi của ngoại vẫn còn khỏe khoắn, ngoại vẫn còn chơi được bóng chuyền và đánh cầu lông. Ngoại là chi hội trưởng hội phụ nữ, làm ăn phát đạt và thật thà nên luôn được mọi người yêu quý. Đêm đêm, chúng em dải chiếu ngồi ngoài hè để nghe ngoại kể chuyện. Đứa nào cũng tranh nhau ngồi gần bà để được bà âu yếm. Chiều đến thì ngoại lại cho cả lũ chúng em ra đồng chơi. Đứa thì thả diều, đứa thì nhảy dây. Ngoại mang cả quạt nan ra để khi chúng em nóng thì ngoại quạt cho.
Em đã thầm hứa với ngoại rằng: "Nay mai con sẽ kiếm được tiền để phụng dưỡng ngoại để không phụ lòng ngoại bao nhiêu năm qua đã nuôi con." Ngoại rất vui và ôm chầm lấy em. Lời hứa không bao giờ được thất hứa nên em sẽ cố gắng kiếm được tiền. Mong rằng ngoại sẽ sống lâu trăm tuổi bên con cháu.
XIN HAY NHẤT Ạ!
Bài mẫu số 3:
Bà em năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi. Dáng người bà nhỏ nhắn, hơi gầy, với mái tóc đã có nhiều sợi bạc. Lưng bà hơi còng xuống nhưng bà đi lại vẫn còn nhanh nhẹn lắm.
Mắt bà em không còn tinh tường nhưng cái nhìn hiền hậu của bà đầy yêu thương trìu mến. Khuôn mặt bà đã có nhiều nếp nhăn. Trên vầng trán của bà, dường như mỗi nếp nhăn thể hiện một nỗi khắc khổ, khó khăn mất mát bà phải trải qua. Mỗi khi bà cười những nếp nhăn đó lại hằn lên rất rõ.
Những ngày ấu thơ, em được sống trong vòng tay yêu thương của bà. Bà bao giờ cũng quý, cũng chăm sóc, cũng yêu thương em. Những bài hát ru em dịu của bà đã đưa em vào giấc ngủ say nồng. Bằng chất giọng trầm ấm, bà kể chuyện rất hấp dẫn, đã bao lần bà đưa em lạc vào xứ sở cổ tích với những nàng tiên, cô tấm dịu hiền.
Tuy tuổi đã cao nhưng bà vẫn thường đỡ đần những công việc vặt trong gia đình. Bố mẹ em thường nghiêm cấm chúng em không được để bà làm bất cứ công việc gì dù nhỏ nhất. Tuy vậy, bà em vẫn thường dậy sớm để quét sân, quét nhà, có khi bà còn nhặt rau nấu cơm. Bà nói: " Bà làm được cứ để bà làm cho vui".
Em rất hạnh phúc khi được sống cùng bà ngoại. Em sẽ ghi nhớ những lời khuyên của bà, cố gắng học giỏi, ngoan ngoãn để xứng đáng cháu yêu của bà.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK