Thấp thoáng cũng đã 5 năm trôi qua, bây giờ em đã là một cô bé 10 tuổi. Lứa tuổi của em là độ tuổi ăn với học. Ồ, nhưng chẳng phải chúng ta có thể nhớ lại về thời thơ ấu đúng không nào! Cùng tua ngược thời gian về quá khứ thôi nào! Lúc 5 tuổi, em ở dưới bà ngoại cho đến khi lên tiểu học. Ngày ngày, em chỉ có ăn, chơi, học và ngủ. Ở vùng đồng quê nhà ngoại em rất vui nhộn, hôm nào ở chợ cũng đầy ắp những tiếng cười của người bán hàng và người mua hàng. Còn nhà em, lại là nhà được mọi người cho là đông cháu nhất làng. Chiều nào cả một lũ chúng em ùa ra cánh đồng như đàn ong mới vỡ tổ. Đứa chạy trước, đứa chạy sau như một hàng bộ đội thi chạy. Cậu của chúng em còn làm cho cả diều nên chúng mới chạy ra đồng. Những đứa không có diều, liền bày kế chơi trò khác như: oẳn tù xì, thi nhảy vào bao, ô an quan,... Đợt nào mát mẻ mà có nhiều gió mạnh thổi qua thì diều của chúng em bay lên rất cao và vi vu trầm bổng. Vừa thả diều chúng em vừa trò chuyện về những chuyện buồn cười hay chuyện buồn ở lớp cũng như ở nhà. Đến chiều tối, chân tay đứa nào cũng bẩn nhem như bôi nhọ nồi nhưng trong lòng đứa nào đứa nấy đều thoải mái vì mới được đi chơi về. Ôi! Hóa ra nãy giờ là em nằm mơ nhưng giấc mơ đó đã gợi cho em những kỉ niệm đáng nhớ về thời thơ ấu.
Bài của mình nhé, bạn cứ tra mạng đi, đảm bảo 100% không có đâu, bạn đừng nghĩ mình ít điểm mà spam nhé
Bài làm
Mỗi chúng ta khi lớn lên, đều bỏ lại đằng sau mình một thời thơ ấu biết bao kỉ niệm buồn vui lẫn lộn. Tôi vẫn nhớ những lần ham chơi quên cả giờ về, hãy những lần mải đi chơi làm mất cả chìa khóa nhà. Nhưng kỉ niệm về người anh họ của em khiến em nhớ mãi không thể nào quên.
Trong những dịp nghỉ hè, tôi thường được bố mẹ cho về quê. Tôi rất thích về quê bởi ở đó tôi có một người anh họ. Anh hơn tôi một tuổi và rất quý tôi. Mỗi lần về quê, anh thường dắt tôi đi chơi khắp nơi. Anh đi đằng trước, tôi lũn cũn chạy theo sau. Nhưng khi tôi mỏi chân, anh thường cõng tôi trên lưng. chạy nhong nhong. Ngồi trên lưng anh tôi thích chí cười khanh khách. Quê tôi có bờ lau trắng xóa. Nhưng lúc đang chơi đuổi bắt, không thấy anh đâu, tôi khóc thét lên, anh từ đâu chạy đến, rắc lên đầu tôi những cánh hoa khiến tôi tròn mắt ngạc nhiên. Đặc biệt, tôi rất thích mỗi khi anh và bạn anh thi thả diều, nhìn cánh diều bay lên bầu trời cao lồng lộng, tôi không bao giờ chán. Anh chiều tôi là thế nhưng tính nhõng nhẽo của tôi đã gây nên một tai nạn. Hôm đó, anh dắt tôi đi đến nhà một người bạn. Trên đường đi, tôi bỗng nhìn thấy một cây roi quả sai vô cùng. Những quả roi chín thành từng chùm trông thật thích mắt. Tôi dừng lại và chỉ lên những chùm quả đang lấp ló trong tán lá. Tôi muốn ăn roi. Anh định trèo lên hái cho tôi. Anh đứng ngước mắt lên và lắc đầu: "Cây cao quá, anh không trèo được. Thôi, đi cùng anh ra chợ, anh sẽ mua cho em". Tôi nhất quyết "Không, em thích ăn cả chùm cơ! Ở chợ không có roi giống thế này". Dù anh thuyết phục thế nào, tôi cũng không chịu. Anh càng dỗ, tôi càng bướng và tôi đã ngồi bệt xuống đất, nước mắt bắt đầu chảy dài, tay chân đạp loạn xạ. Tôi biết, anh nhất định sẽ hái cho tôi khi thấy tôi khóc. Và quả thật, tôi đã thắng. Anh kéo tôi đứng dậy, lau nước mắt và nói: "Em nín đi, anh sẽ hai cho em chùm quả đó". Anh dắt tôi đến cổng nhà bác có cây roi, gọi cửa và tôi thấy có một bác chạy ra, anh xin phép bác cho anh được hái một chùm roi. Bác đồng ý nhưng dặn anh tôi phải cẩn thận vì cành roi rất giòn. Anh trèo lên, trèo thật cao để hái được đúng chùm roi tôi thích. Nhưng khi đang hái thì anh trượt chân, ngã nhào từ trên cây xuống. Tôi thấy anh ngã thì chạy đến hỏi: "Anh có đau không?" anh gượng cười, nói: "Anh không sao đâu. Em cứ yên tâm". Nhưng không phải thế, anh bị gãy chân...
Bố về quê, biết anh bị gãy chân vì tôi. Bố đã mắng tôi nhưng anh lại nói với bố: "Tất cả là tại cháu, chú đừng mắng em kẻo nó sợ". Dù tôi có gây ra chuyện gì, anh cũng luôn che chở cho tôi. Anh là người anh tuyệt vời của tôi. Và đó là kỉ niệm sâu sắc nhất mà tôi nhớ mãi.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK