" Mỗi năm hoa đào nở,Lại thấy ông đồ gìa,Bày mực tàu giấy đỏ ,Bên phố dông người qua"Hàng năm hoa đào nở ông đồ lại bắt đầu bày giấy mực ngồi ở bên đường . "Hoa tay thảo những nét , Như phượng múa rồng bay , Bao nhiêu người thuê viết tấm tắc ngợi khen tài " Sự thịnh thế của Hán học, các nhà Nho khẳng định vị trí của mình trong lòng người, đó là những con người được ngưỡng mộ vì tài năng, học vấn. Ông đồ góp phần không nhỏ khắc gợi không khí náo nhiệt truyền thống, nét văn hóa không thể bỏ qua của mùa xuân trong tâm thức cổ truyền của dân tộc.Ông đồ như một người nghệ sĩ, mang hết tài năng của mình hiến cho cuộc đời. " Nhưng mỗi năm mỗi vắng , Người thue viết nay đâu , Giấy đỏ buồn không thắm , Mực đọng trong nghiêng sầu " Tác giả đã sử dụng từ “nhưng” tạo bước ngoặt trong cảm xúc người đọc, sự suy vi ngày càng rõ nét, người ta có thể cảm nhận một cách rõ ràng, day dứt nhất.“Người thuê viết nay đâu?”: câu hỏi thời thế, câu hỏi tự vấn. hình ảnh Hình ảnh nhân hoá, giấy bẽ bàng sầu tủi, mực buồn đọng trong nghiên hay chính tâm tình của người nghệ sĩ buồn đọng, không thể tan biến được. tâm trạng của ông đồ trong khổ thơ cuối buồn bã u uất vẫn tài năng ấy xuất hiện nhưng không ai thuê viết, ngợi khen. " Những người muôn năm cũ , Hồn ở đâu bây giờ ? " Câu hỏi đặt ra dường như không phải để tìm một câu trả lời, đó như một niềm than thân, thương phận mình. Câu hỏi tu từ nhằm bộc lộ niềm tiếc thương, day dứt hết sức chân thành của tác giả trước sự suy vi của Nho học đương thời.
Câu 6: Từ nội dung bài "Ông đồ", viết đoạn văn ngắn bàn về mối quan hệ cái cũ và cái mới trong cuộc sống
`text(⇒ Trong bài thơ:" Mỗi năm hoa đào nở,Lại thấy ông đồ gìa,Bày mực tàu giấy đỏ ,Bên phố dông người qua"Hàng năm hoa đào nở ông đồ lại bắt đầu bày giấy mực ngồi ở bên đường . "Hoa tay thảo những nét , Như phượng múa rồng bay , Bao nhiêu người thuê viết tấm tắc ngợi khen tài " Sự thịnh thế của Hán học, các nhà Nho khẳng định vị trí của mình trong lòng người, đó là những con người được ngưỡng mộ vì tài năng, học vấn. Ông đồ góp phần không nhỏ khắc gợi không khí náo nhiệt truyền thống, nét văn hóa không thể bỏ qua của mùa xuân trong tâm thức cổ truyền của dân tộc.Ông đồ như một người nghệ sĩ, mang hết tài năng của mình hiến cho cuộc đời. " Nhưng mỗi năm mỗi vắng , Người thue viết nay đâu , Giấy đỏ buồn không thắm , Mực đọng trong nghiêng sầu " Tác giả đã sử dụng từ “nhưng” tạo bước ngoặt trong cảm xúc người đọc, sự suy vi ngày càng rõ nét, người ta có thể cảm nhận một cách rõ ràng, day dứt nhất.“Người thuê viết nay đâu?”: câu hỏi thời thế, câu hỏi tự vấn. hình ảnh Hình ảnh nhân hoá, giấy bẽ bàng sầu tủi, mực buồn đọng trong nghiên hay chính tâm tình của người nghệ sĩ buồn đọng, không thể tan biến được. tâm trạng của ông đồ trong khổ thơ cuối buồn bã u uất vẫn tài năng ấy xuất hiện nhưng không ai thuê viết, ngợi khen. " Những người muôn năm cũ , Hồn ở đâu bây giờ ? " Câu hỏi đặt ra dường như không phải để tìm một câu trả lời, đó như một niềm than thân, thương phận mình. Câu hỏi tu từ nhằm bộc lộ niềm tiếc thương, day dứt hết sức chân thành của tác giả trước sự suy vi của Nho học đương thời. )`
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK