"Mẹ là trăng sáng thiên thu
Mẹ soi đường con bước lãng du hải hà "
Để nói lên rằng: "mẹ rất yêu thương chúng ta. Mẹ đã vất vả lo toan việc nhà, dạy dỗ ta nên người, cuộc đời ta chỉ có một mẹ và mẹ là tất cả đối với chúng ta. Dù ta ở đâu hay như thế nào mẹ luôn nhớ về mình, mẹ luôn lo lắng và dõi theo ta từng ngày. Nếu nói tôi có một người mẹ như thế không thì chắc chắn là tôi có. Một người mẹ biết chăm chút cho con, nhắc nhở và động viên con hằng ngày.
Mẹ tôi nay cũng gần bốn mươi tuổi rồi. Mí tóc mẹ ngang vai, thường gọi là tóc bấm. Lnaf da mẹ trắng trẻo, đôi mắt mẹ tròn xoe mà đặc biệt. Nó luôn tỏa ra cái nhìn âu yếm, thân thương đến lạ thường. Đôi môi hồng luôn nở nụ cười duyên dáng làm lộ ra hàm răng trắng. Trên khuôn mặt mẹ có mấy cái nám tàn nhan nữa, có lẽ là vì trải qua quá nhiều sóng gió vất vả. Chỉ qua vẻ ngoại hình xinh xắn đáng yêu của mẹ lại khiến người ta nghĩ rằng: mẹ là một con người thông minh và giỏi giang. Đúng là vậy, nhưng tôi lại nghĩ khác hoàn toàn, mẹ đối vói tôi là một con người ấm áp và tự tin.
Mẹ tôi là một người hiền lành, dễ tính và luôn yêu chiều tôi, mẹ luôn mua những thứ mà tôi thích, tuy thế cứ mỗi khi đến giờ tôi phải học bài hay tôi phải phải tập chung vào một việc gì đó thì mẹ tôi lại rất nghiêm khắc. Mẹ tôi không làm việc gì trọng đại ở ngoài xã hội, mẹ tôi đơn thuần chỉ là một bà nội chợ trong nhà. Nhưng mẹ tôi rất chăm chỉ, thi thoáng mẹ giúp những người xung quanh mình. mẹ thường đem lại cho tôi sự ngỡ ngàng bởi cái tính nhìn hướng thiện đó. Mẹ thường bảo: " nhân chi sơ tính bản thiện. Hãy cố tìm nó trong lòng mỗi người, có vậy trái tim mình mới thấy được hạnh phúc và cuộc đời này mói đáng vì nó mà ta sống hết mình." Đây lại là một điều mà khiến tôi xúc động và hãnh diện vì có mẹ ở trên đời. Trái tim mẹ tràn đầy lòng vị tha, sự nhân hậu vô bờ bến. Bà vẫn nói: " mẹ con có một tấm lòng như một bà tiên hiền hậu".Mẹ tôi ăn nói nhỏ nhẹ, ăn khớp với công việc đang làm, dù mọi thứ có hỗn độn đi chăng nữa, mẹ tôi vẫn giải quyết nó và coi như là một công việc vặt vậy. Mẹ tôi rất cởi mở, vui tính nhờ thế mà cả xóm ai cũng yêu quý và tôn trọng mẹ
Mẹ tôi thế thôi, nhưng lại có rất là nhiều sở thích như nấu ăn, ca nhạc hay nhảy múa.Đặc biệt hơn vẫn là trồng hoa và xem tin tức ở thời sự hoặc báo chí. Cứ mỗi sáng dậy ngoài việc làm bữa sáng hay gọi mọi người dậy thì công việc ưu tiên nhất của mẹ vẫn là tưới những luông hoa xinh đẹp của mẹ, những cây hoa này đã không phụ công chăm sóc của mẹ, chúng nở ra từng chùm rực rỡ và mơn mởn màu xanh của lá.
Không chỉ thế, mà nhưng lần tôi bị bệnh nhẹ hay nặng thì tôi mới thấy được sự yêu thương, sự chăm sóc tận tình của mẹ. Mẹ lúc lạnh lùng như là một bác sĩ, lúc ấm áp và xuất hiện ngay trước sụ nguy hiểm như một cô y tá, chăm sóc các bệnh nhân rất giỏi. Mẹ với thuốc không biết bệnh tật tránh xa từ đâu
Kỉ niêm sâu sắc nhất của tôi và mẹ là lần tôi đi lạc vào năm tôi lên bảy. Lúc đó tối là một cô bé khá nghịch ngợm, hay đi lung tung. Một hôm, bỗng mẹ cho tôi đi chơi ở cung văn hóa thiếu nhi. Đến đấy mẹ tôi dẫn tôi đến chỗ mua vé, hôm đấy khá đông người thế mà tôi lại không theo sát mẹ, tôi để ý tới con cóc, nó nhảy qua chân tôi, tôi liền đuổi theo nó. Đến khi nó biến mất thì tôi mới sực tỉnh ra rằng là mình bị lạc trong đống gương mặt lạ lẫm này. Tôi chỉ nhớ là lúc đấy tôi rất hoảng hốt và tuyệt vọng. Chú công an lcs này hiện ra đối với tôi không khác gì ông bụt trong chuyện cổ tích. Đưa tôi về trụ sở, chú dùng loa phóng thanh gọi mẹ tôi đón về. Như một cơn lốc, mẹ ào vào ôm thốc lấy tôi. Mẹ tôi run rẩy, úp mặt vào người tôi. Lúc này tôi mới thấm thía tình yêu thương nồng nàn của mẹ. Qua giây phút bàng hoàng đó, trước khi ra về mẹ tôi còn chưa quên cảm ơn chú công an. Sau chuyện đấy đã chở thành một bài học cho những em nhỏ nghịch ngợm như tôi.
Nghĩ tới mẹ, tôi như được hưởng niềm hạnh phúc vô bờ. Yêu mẹ và sẽ làm vui lòng mẹ là tâm nguyện của tôi. Tôi thầm hứa:
"Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt cuộc đời mẹ vẫn theo con "
# Chúc bạn học tốt nhé^^
Bài làm
Trong gia đình, ai cũng có người thân để nhớ mỗi khi đi xa, để ôm ấp, rù rì mỗi khi ở gần. Với em người gần gũi và thân thiết vẫn là mẹ
Mẹ em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi rồi nhưng gương mặt của mẹ vẫn giữ được nét trẻ trung. Mẹ có dáng người dong dồng cao và thanh tú. Mái tộc của mẹ không dày lắm nhưng đen, mượn mà, lúc nào cũng thơm mùi bồ kết. Vì thế, cả nhà đều gọi mẹ là "người mẫu tóc". Em rất thích dựa đầu vào mái tóc ấy để cảm nhận hương thơm dịu nhẹ và cảm giác mát lạnh, ngùn ngủn, khi làm việc, mẹ thường buộc tóc gọn sau gây để lộ khuôn mặt dịu dàng, dễ thương. Em thích nhất hàng lông mày cánh cùng ám gọn đôi mắt đen láy, to tròn của mẹ. Đôi mắt ấy rất nhạy cảm, chi cần nhìn vào nó, ta có thể đoán hết được tâm trạng của mẹ khi mẹ buồn, vầng trán nếu lại hàn rõ những nếp nhân, đôi mắt tru nặng. Khi mẹ vui, đôi mắt sáng long lanh như vầng thái dương Nước da trắng hồng thời con gái nay đã sạm lại, nó in dấu sự với và trong cuộc đời mẹ. Nhưng không vì vậy mà làm mất đi về tươ trẻ của mẹ bởi bù lại mẹ có cái miệng rất duyên và hay cưới Mỹ ăn nói không khéo lắm nhưng với chất giọng nhẹ nhàng và tìm ấm, me luôn thu hút được sự chú ý của mọi người. Đối với em,
điểm đáng yêu nhất là đôi bàn tay gầy gầy xương xương với những vết chai sản, thô ráp. Bàn tay ấy đã chăm chút cho cả gia đình đã vuốt ve, an ủi mỗi khi chúng em buồn
Hàng ngày mẹ dậy sớm để lo bữa sáng cho cả nhà. Mẹ làm việc luôn chân luôn tay từ sáng sớm đến tối khuya, từ việc đồng áng, cơm nước, giật giữ, chăm sóc con cái, việc nào mẹ cũng lo liệu chu toàn. Tối nào mẹ cũng tranh thủ kiểm tra bài và kèm cặp chúng em học. Bận rộn công việc là thế nhưng chưa bao giờ em thấy mẹ than thở một lời. Mẹ ern hết mực dịu dàng nhưng cũng rất nghiêm khắc. Hình phạt me dành cho chúng em mỗi khi mắc lỗi không phải là những trận đòn roi mà mẹ chỉ dịu dàng khuyến nhủ nhưng khuôn mặt mẹ rất buồn và nụ cười cũng biến mất. Mẹ lo lắng cho chúng em mọi bề, nhất là khi ốm đau, mẹ quân ăn, quên ngủ, lúc nào cũng ở bên dỗ dành, chăm chút từng li từng tí. Những lúc ấy, nhìn đôi mắt thâm quầng em thấy thương mẹ biết bao. Không chỉ đối với những người trong gia đình mà đối với bạn bè, hàng xóm xung quanh, nhà ai có việc gì mẹ đều giúp đỡ nhiệt tình, chu đáo. Bởi tấm lòng thông cảm và sẻ chia, mẹ chẳng xích
mích với ai bao giờ.
Mẹ của em là vậy đấy – một người phụ nữ đảm đang, nhân hậu. Lúc nào em cũng chỉ muốn nói với mẹ "Con yêu mẹ nhất trên đời. Em sẽ luôn cố gắng học tập tốt để đáp lại tình yêu thương của mẹ.
dâu gửi nhé
nếu sao chép thì xin link
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK