bài làm
Mùa hè năm 1257, cả Kinh thành Thăng Long náo động. Tin dữ lan truyền: đại binh Mông cổ sắp kéo sang xâm lấn bờ cõi Đại Việt. Tiếng tù và rúc thâu đêm. Các lò rèn đỏ lửa suốt đêm ngày hối hả rèn giáo, mác. Từng đoàn hào kiệt khắp nơi đổ về Giảng Võ - đại võ đường Thăng Long. Suốt đêm Yết Kiêu trằn trọc thao thức. Lời hịch “Dẫu cho trăm thân này phơi ngoại nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa ta cũng vui lòng” như ngọn lửa đốt cháy trái tim chàng trai làng chài.
Mờ sáng, Yết Kiêu lên nhà trên gặp thân phụ.
- Thưa cha, con đi giết giặc đây!
Ngọn đèn trên án thư được khêu to. Ánh đèn lay động cả gian nhà. Người cha nhìn đứa con trai vạm vỡ đứng trước mặt, nhẹ cất tiếng ướm hỏi:
- Con ơi! Gia cảnh nhà ta... mẹ con mất sớm... cha tàn tật, già yếu... sớm khuya biết lấy ai đỡ đần?
Yết Kiêu nghẹn ngào thưa:
- Cha ơi! Sơn hà nguy biến! Nợ non sông đè nặng đôi vai. Kẻ nam nhi thời loạn không thể ru rú nơi xó nhà, không thể buộc chặt mình với con thuyền tay lưới. Cha ơi! Chí làm trai... Nước mất thì nhà tan!
Nước mắt già long lanh. Người cha đứng dây, đặt tay lên vai Yết Kiêu. Một giọng trầm cất lên:
- Cha hiểu lòng con! Cha tin con! Hãy gấp bước lên đường!
Lần đầu tiên, Yết Kiêu mới đặt chân đến Kinh kì Thăng Long. Đại võ đường Giảng Võ đông nghịt các hào kiệt, các tráng sĩ từ rừng cao đến trung du miền biển, từ Hoan, Diễn đến Kinh Bắc, xứ Đông, xứ Đoài đổ về. Cánh tay người nào cũng thích đậm hai chữ “Sát Thát”.
Buổi sáng hôm ấy, Yết Kiêu mới được yết kiến vua Trần Nhân Tông, cũng là lần đầu tiên anh con trai làng chài được nhìn thấy vị Tiết chế thống lĩnh Trần Quốc Tuấn, oai phong lẫm liệt.
Nhìn Yết Kiêu, nhà vua cất tiếng nói:
- Trẫm cho tráng sĩ tự chọn lấy một thứ binh khí.
Yết Kiêu quỳ xuống, hai tay đặt ngang trán, cung kính:
- Muôn tâu Bệ hạ, thần chỉ xin một chiếc dùi sắt.
Để làm gì?
- Muôn tâu Đức vua, để dùi thủng chiến thuyền của giặc, để đánh tan thuỷ quân Mông cổ. Thần là con rái cá vùng sông Cái có thể lặn hàng giờ dưới nước.
Nhà vua thoáng nghĩ “Trời đã cho ta một bậc kì tài”, nén xúc động hỏi tiếp tráng sĩ:
- Ngươi là dân thường mà phi thường. Bậc thánh nhân đã dạy ngươi được như thế ư?
Yết Kiêu ngẩng cao đầu, thưa:
- Muôn tâu Bệ hạ, người đó là cha thần.
Thế ai dạy thân phụ của tráng sĩ?
- Muôn tâu Đức vua: Ông nội thần.
- Vậy ai dạy lão gia của tráng sĩ?
Đôi mắt Yết Kiêu sáng long lanh. Chàng hướng về đức minh quân, kính cẩn tâu:
- Muôn tâu Đức vua. Vì căm thù giặc phương Bắc và noi gương người xưa mà ông nội của thần đã dày công rèn luyện.
-----Hết------
nếu thấy hay xin bạn cho mik 5sao và câu trả lời hay nhất nhé >,<
;") Mong bẹn cho tui câu trả lời hay nhất, đây là bài tôi viết cho bẹn nè ! Mong bạn xem qua cho nha, một ngày tốt lènh:
Tôi rất yêu những câu chuyện về các danh tướng của Việt Nam ta. Trongcăn phòng lúc 11 giờ tối, khi tôi đang chiến đấu với vị thần "Buồn ngủ", mắt tôi chớp nhấp nhìn vào cuốn truyện về danh tướng Yết Kiêu và rồi tôi đã bị vị thần ấy hạ gục. Thật cay đắng! Nhưng đã có chuyện kỳ lạ đã xảy ra trong lúc tôi ngủ quên- ý tôi nói chính là giấc mơ mà tôi gặp phải-, khi tôi thức dậy vào lúc 6 giờ thì lập tức mở máy tính, mở "app" ghi chú ra và điên cuồng gõ lên bàn phím để ghi lại giấc mơ tuyệt vời nhất mà trong đời tôi đã từng trải qua:
HelloAscasia, ngày 3 tháng 8 năm 2022
"Ối ối, mình đang ở đâu thế? Nơi đây quả thật là khỉ ho cò gáy mà, bởi mình chẳng thấy ai ngoài cây cỏ cả...Gay thật, trời đang tối! Thôi đành nhóm lửa lên thôi, mị chẳng muốn làm mồi cho bọn thú tí nào cả !"
Cùng với cơn đói và lạnh, bản thân dần kiệt sức, nằm co ro gần bếp lửa ấm áp. Bỗng có xoạt xoạt, bản năng sinh tồn được nâng giới hạn, tôi cố cảnh giác mọi thứ tiếng động mà đưa cây đuốc hướng về phía tiếng động. Cứ thế, một bóng người to con, phải nói là cực kỳ vạm vỡ bước ra, cùng với đó là trên tay có tới mười mấy con cá được xiên qua một cái cọc.
"Chú là ai? Cháu có thể tin tưởng chú chứ? Chú không làm hại cháu chứ?"- tôi nói với giọng run rẩy, giọng the thé chẳng khác gì bị viêm họng
"Ồ ồ, chú không làm gì cả đâu nhé ! Chú thấy có lửa ở chỗ hoang vu thế này nên đã nghĩ rằng nên lại đây dập tắt đám cháy. Ối ối, chú tên là Yết Kiêu nhá cậu trai trẻ. Ơ mà, trông cháu suy kiệt quá, có lẽ là chưa có gì bỏ bụng cả, có muốn ăn cá nướng không nè :") ?"- Chú nói
"Cái gì, Chú là Yết Kiêu á? Chú chính là Gia tướng Yết Kiêu dưới chướng của vua Trần Hưng Đạo, người mà trong một ngày "đốn" tận 20 chiếc tàu lớn của giặc Nguyên á ?" Tôi ngơ ngát cất lời.
"Hahahaha, ta không nghĩ là danh tiếng của ta lại vang xa như thế đấy ! Ơ mà, cháu là quý tử của nhà nào ở vùng thế? Ta giờ mới để ý bộ quân áo kỳ lạ mà cháu đang mặc đấy. Chúng thực sự rất kỳ lạ! Cùng ngồi xuống rồi nói cho ta biết nhá ;") ."
Cứ thế, tôi nghĩ cũng không nên dấu diếm gì, tôi thừa nhận bản thân là người từ lương lai, nơi mà những con chiến mã chạy bằng xăng, những con thuyền không chỉ dừng lại ở việc đánh bắt cá mà còn có thể đi chu du thế giới... Tôi đã khiến người anh hùng há hốc mồm vô số lần với những điều tưởng chừng như đơn giản ở thế giới của tôi. Vì thế, Yết Kiêu cũng đồng ý kể cho tôi về bản thân của mình. Dẫu biết là ông có tài lẽ về bơi lội nhưng không nghĩ rằng ông có thể nín thở tới hơn 32 phút, tôi cố đếm từng giây từng phút trong đầu, tìm thì đập liên hồi bất chấp nhịp điệu khi chứng kiến cách con người siêu phàm này làm điều tưởng chừng như không thể ! Sau đó, ông đã kể rất nhiều về mẹ, tôi cảm thấy niềm vui khó tả, sự phấn khích trong ánh mắt cùng với giọng nói thoăn thoắt. Thêm vào đó là chuyện ông đã cố gắng thế nào để luyện tập khả năng bơi lội, danh tướng ấy vì thương, muốn giúp đỡ mẹ nên đã bước ra đời sớm, cố gắng bắt cá để kiếm thêm tiền. Quả thật khâm phục ý chí kiên cường ! Rồi cái ngày mà giặc Nguyên đặt bước chân sang xâm lược đất nước, ngài đã nguyện tồng quân ra đánh giặc, với đó là quyết tâm bảo vệ đất nước, bảo vệ mọi người và mẹ của mình. Nói xong một đoạn tôi nói:
" Cháu ở tương lai, họ nói rằng chú ăn lông trâu thần nên khỏe mạnh như thế đấy ạ. Hahaha, sau khi chú kể xong thì cháu mới biết không phải nhờ thần linh gì cả chính là nhờ ý chí của chú đấy ạ! Cháu muốn hỏi thêm là sao chú lại có thể trong một ngày mà lại quất tan tận 20 chiếc thuyền của giặc thế? Bởi chú là cũng là con người mà, chú khi ấy có mệt không ?"
"Ôi, chú chỉ có cái khoan và cái búa mà sau này thì họ nghĩ là thần linh à? Thú vị quá! Còn về câu hỏi của cháu thì chú cũng mệt chứ, nhưng vì mãi lo nghĩ sẽ có bao nhiêu người phải bỏ mạng khi những con thuyền đó cập bờ nên đã cố nhịn đau mà cố gắng ! À này, chú có đánh với mấy tên giặc duối nước đấy, à mà chúng yếu như sến ấy mà. Vậy mà chú lại sơ suất nên bị chúng bắt được"
Sau đó là cuộc đối đáp với tên tướng giặc:
"Ở nước mi có bao nhiêu người lặn được như mi?"- tướng quát lớn
"Không kể những người đi lại dưới nước suốt 10 ngày không lên, thì những thằng như ta thì 100 chiếc tàu của chúng bây chứa cũng không hết "- ngài nói với vẻ mặt nghiêm nghị, thực sự rất đáng sợ, giọng nói rõ rằng, có cả sát khí !
Đúng như chuyện nói, Yết Kiêu đã lừa bọn giặc mà trốn thoát, tên giặc cũng sợ hãi vì thiệt hại cũng như là nghe nói người tài nước nam nhiều vô số nên đã rút lui
Sau khi con thuyền cuối cùng của giặc khuất bóng, Yết Kiêu kể lại rằng đó là cảm xúc vui sướng nhất của thế gian này, ông đã bật khóc tại chỗ khiến cho quân sĩ ai cũng cảm động mà rơi lệ theo... Thứ cảm xúc hân hoan ấy khiến cho Yết Kiêu quên cả đau đớn, ngài ôm mọi người rồi nằm nghĩ, tôi nghe không nhớ rõ nhưng có lẽ là ngủ mê man 5 ngày mới tỉnh dậy. Sau đó, ông được Trần Hưng Đạo phong cho chức tước, bỗng lộc. Tuy rằng có cho mình mọi thứ nhưng vẫn không quên rèn luyện bản thân, vì thế mới tạo nên cơ duyên khiến 2 chúng tôi gặp nhau. Cuối cùng, tôi đã tỉnh dậy khỏi giấc mơ, cảm giác thật sung sướng, nó lân lân trong người !
Sức mạnh con người là không có giới hạn, Yết Kiêu đã cố gắng để từng ngày hoàn thiện bản thân, đạt được những tầm cao mới. Con người ta trong nghịch cảnh không thể chỉ biết trách móc hay càm ràm về mọi thứ, chỉ đơn giản là chăm chú vào việc của mình và kiên trì thực hiện. Tôi đã học được nhiều thứ từ giấc mơ này, có lẽ tôi sẽ nhớ nó mãi mãi, tôi cũng rất muốn chia sẻ với người khác. Chúc một ngày tốt lành HelloAscasia !
#HelloAscasia #Hoidap247
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK