"Meo…Meo…" đấy là tiếng kêu nũng nịu của cô mèo Mi Mi nhà em, mỗi khi em đi học về. Cô là món quà em thích nhất trong ngày sinh nhật do mẹ tặng.
Mi mi có thân mình mềm mại, bộ lông với 3 màu: trắng toát, lẫn vàng óng và lấm tấm. Đó cũng là chiếc áo ấm che chở Mi Mi khi trời rét.
Đầu Mi Mi tròn như quả cam. Hai tai vểnh lên luôn nghe ngóng động tĩnh. Đôi mắt cô tròn, to, trong suốt như thuỷ tinh. Chiếc mũi nho nhỏ, phơn phớt hồng, lúc nào cũng ươn ướt. Lơ thơ hai bên là mép cong, ria trắng như cước.
Miệng Mi Mi bình thường trông rất nhỏ và dễ thương làm sao. Thế mà mỗi khi cô ngáp, những chiếc răng sắc nhọn chìa ra trông thật dễ sợ! Và đó là vũ khí lợi hại của cô để bắt mồi. Đặc biệt, dưới chân cô là những móng vuốt sắc nhọn. Cô có cái đuôi trắng mịn màng luôn ngoe nguẩy lên xuống làm tăng thêm nét uyển chuyển cho cô. Mỗi lần Mi Mi bước đi, cô giống như một "tiểu thư đài các', lúc đó những anh chàng mèo như bị cưa đổ, luôn vây quanh "nàng công chúa xinh đẹp này".
Nhớ lúc cô mới về, cứ nép vào thành ghế, nét mặt sợ sệt, mắt tròn xoe, nhìn mọi người với nét mặt xa lạ… Dần dần, Mi Mi quen tất cả mọi người trong nhà, nhưng em là người cô quấn quýt nhiều nhất. Mỗi bữa ăn, em là người dọn bữa cho cô. Trừ những lúc đói quá, còn bình thường cô chỉ đứng xa mà nhìn bát cơm, đợi em mời rồi mới rón rén bước tới. Cô ăn nhè nhẹ khoan thai, ăn dần từng miếng từ ngoài vào trong. Chao ôi! Thế mà mỗi khi cô bắt chuột thì trông Mi Mi thật dữ dằn. Con chuột nào mà gặp cô thì thật xấu số.
Mi Mi nhà em rất thích chơi bóng. Mỗi khi em thảy bóng cho Mi Mi, cô chạy lại và vờn rất khéo. Thoắt cái cô đã ở gầm bàn. Nhìn cô nhảy thật nhịp nhàng, uyển chuyển giống như một diễn viên xiếc nhào lộn chuyên nghiệp. Mỗi chiều, Mi Mi nằm úp người xuống sưởi nắng bên cửa sổ đợi em đi học về. Nhìn từ xa, thấy em về, Mi Mi chạy ra cửa, đôi mắt xanh ánh lên, cái miệng xinh xinh chìa ra kêu "meo…meo…". Cái đầu của cô cứ dụi dụi vào chân em như đòi em vuốt ve bộ lông mềm mại của nó. Mi Mi đã trở thành người bạn thân thiết của em. Mỗi khi gặp chuyện buồn, em lại tâm sự với cô và được đáp lại bằng tiếng kêu:"meo…meo…". Tuy không nói nên lời, nhưng lời an ủi của cô cũng đủ làm cho em vui.
Cả nhà em, ai cũng yêu quý Mi Mi. Nó đúng là một món quà đầy ý nghĩa. Mi Mi đã trở thành một thành viên không thể thiếu trong gia đình em.
Xung quanh em có rất nhiều con vật:gà,vịt,chim,chó,mèo,...Nhưng em thích nhất là con mèo.Nhà em nuôi một con mèo,em đặt tên cho nó là Lucy.Lucy là thành viên thứ sáu trong gia đình em.
Lucy đã được 1 tuổi.Thân nó to cỡ bắp chân em,dài và thon thả,phủ một lớp lông màu trắng mềm mại.Cái đầu tròn,nhỏ,đôi tai mỏng luôn giỏng lên nghe nghóng động tĩnh.Cặp mắt tròn xoe,xanh biếc như thủy tinh đưa đi đưa lại rất nhanh.Cái mũi hồng hồng xinh xắn đánh hơi chuột rất tài.Dáng đi của nó uyển chuyển,nhẹ nhàng vì dưới chân nó là lớp đệm thịt dày.Bình thường,nó dấu gon móng vuốt trong các kẽ ngón chân.Lúc nó đi,cái đuôi dài chấm gần sát đất.
Sáng sáng,Lucy chạy tung tăng,nô giỡn trên sân gạch.Có lúc,nó quay tròn,đùa với cái bóng của mình.Đùa chán,nó nhảy tót lên bức tường đầu nhà nằm duỗi dài sưởi nắng.
Lucy có thể rình chuột hàng giờ trên nóc nhà hay dưới góc bếp.Nó thu mình thật gọn,cổ rụt lại,cằm nghếch lên 2 chân trước,cái mũi đánh hơi,2 tai dựng đứng.Con chuột nhắt tinh ranh thập thò mấy lần vẫn chưa dám lẻn vào.Một lúc sau,chừng yên tâm là không nguy hiểm,nó mon men bám chân tran bát leo lên.Mới được nửa chừng thì vút một cái,Lucy lao ra nhanh như chớp.Gã chuột nhắt chỉ kịp kêu lên mấy tiếng chít ... chít ... chít ...hốt hoảng thì dã nằm gọn trong mười móng tay sắc của Lucy
Từ khi có Lucy,lũ chuột bớt phá phách hẳn.Cả nhà và em ai cũng yêu quý Lucy vì chú ta rất đáng yêu và có ích,đúng là cô mèo diệt chuột.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 4 - Năm thứ bốn ở cấp tiểu học, kiến thức ngày một tăng, sắp đến năm cuối cấp nên các em cần chú đến học tập nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK