Đêm 30 Tết năm vừa rồi, ba chở cả nhà tôi đi chơi chợ hoa đường Trần Hưng Đạo và đón giao thừa. Không khí nơi đây thật rộn rã. Người mua thì tranh thủ lựa những chậu hoa đẹp nhất về trang trí Tết, người bán thì lo đập những chậu hoa xấu, không bán được chở về nhà, những người khác thì ùn ùn kéo về quãng trường xem pháo hoa. Đến 11h đêm, chợ hoa trở nên vắng lặng, chỉ còn thấp thoáng bóng dáng của một người phụ nữ đang đội một chiếc nón lá, tay cầm một cây chổi tre quét những đống hỗn độn còn xót lại để cho đường phố sạch đẹp chào đón năm mới.
Trong lòng em chợt nghĩ giữa đêm khuya, tất cả gia đình đều xung quầy bên nhau cùng chào đón năm mới. Vậy mà cô lao công vẫn đầu tắt mặt tối dọn dẹp để hoàn thành tốt công việc của mình.
Tay cô cầm một chiếc chỗi tre có cán dài quét dưới mặt đường làm phát ra tiếng loẹt xoẹt. Tất cả những chiếc lá vàng, những bông hoa tàn úa nằm trên mặt đường đều được cô quét dòn lại rồi hốt bỏ vào thùng Thỉnh thoảng, cô dừng lại, nhặt những vỏ chai nước, những chiếc bạc che mưa của những người bán hoa vứt lại bỏ vào một thùng riêng ... Trời lạnh là vậy nhưng mồ hôi cô vẫn thấm đẫm trên chiếc áo lao công.Những lúc mệt quá, cô dừng lại lấy trong túi một chai nước để uống rồi tiếp tục cầm chổi quét tiếp. Rồi những chuyến xe gom rác đến, cô nhanh tay bê từng thùng rác vừa hốt xong đổ lên xe rồi tiếp tục di chuyển đến những con đường khác.
“Đùng, đùng”, tiếng pháo hoa bùng nổ vang lên, giờ giao thừa đã đến, giờ phút thiêng liêng, giao thoa giữa đất trời, ai ai cũng xung vầy,hạnh phúc bên gia đình, cầu mong một năm mới an lành.
Nhưng chỉ có cô lao công cùng đồng nghiệp vẫn hăng say quét sạch các cung đường. Với vóc dáng của cô thì tôi đoán cô đã là một người mẹ ngoài tuổi 30. Tôi vẫn có thể hiểu được cảm giác xót xa khi cô không được xung vầy cùng các con chào đón năm mới. Nhưng nếu không có cô và các chú đồng nghiệp làm việc lúc này thì ngày xuân sẽ không được trọn vẹn .
Sau những ngày tết, những nơi công cộng đông người tôi lại thấy bóng dáng cô lao công hăng say làm việc, để thành phố Hội An luôn sạch đẹp trong lòng người dân phố Hội , cũng như trong lòng của du khách quốc tế. Cứ mỗi khi đi trên những tuyến đường sạch đẹp, diện những tà áo mới tôi,biết ơn trân trọng hơn nữa những người lao công thầm lặng , luôn làm đẹp cho đời.
Đã bao giờ các bạn chú ý đến những cô lao công chưa? Họ đã không quản ngại mưa nắng để giữ cho môi trường luôn xanh - sạch - đẹp. Cô lao công thường xuyên quét dọn ở khu vực ngõ nhà tôi ở tên là Thu.
Cô Thu năm nay đã gần 40 tuổi. Cô có dáng người cân đối và nước da ngăm đen. Mái tóc cô đen nhánh, dài đến ngang lưng được buộc gọn gàng ở phía sau gáy. Khuôn mặt trái xoan cùng nụ cười tươi tắn trên môi cô luôn tạo cho người khác một cảm giác thân thiện, gần gũi. Cô mặc một bộ quần áo của công nhân vệ sinh môi trường màu xanh lá, trên đầu đội chiếc nón lá và chân đi đôi giày vải mềm. Cô đeo chiếc khẩu trang màu nâu để chống bụi bẩn từ môi trường làm việc. Không chỉ vậy, cô còn đeo đôi găng tay để tránh cho bàn tay mình bị xước xát.
Cô thường làm việc vào buổi sáng sớm và chiều tối. Nếu buổi sáng cô quét dọn những con đường thì đến buổi chiều, cô thu gom rác thải vào một chiếc xe đẩy và đẩy đến nơi xử lí rác. Trời mới tờ mờ sáng nhưng mọi người đã nghe thấy tiếng chổi đều đều, quen thuộc của cô. Và khi trời sáng hẳn, mọi người đã thấy một đường phố sạch sẽ, những rác rưởi, lá cây cũng đã được thu gọn lại. Đôi bàn tay đã nhiều vết chai sạn của cô nhanh nhẹn đưa những đường chổi, rồi cũng chính đôi bàn tay ấy hót rác vào chiếc xe đẩy. Mọi ngóc ngách đều trở nên sạch sẽ. Cô làm công việc này với tất cả sự hăng say và yêu thích. Dù trời nắng hay trời mưa thì cô Thu vẫn thực hiện công việc một cách đều đặn. Có những đêm trời gió bão và mưa rất to, mọi người cứ ngỡ rằng đường phố sẽ chìm trong lá khô và rác thải nhưng đến hôm sau ai nấy đều bất ngờ vì con đường đã được cô lao công dọn sạch.
Công việc của cô cùng sự hi sinh thầm lặng đã góp phần làm cho môi trường sạch sẽ, trong lành hơn. Thật may mắn cho em khi những buổi sáng chạy thể dục cùng ông nội bắt gặp hình ảnh cô lao công đang làm việc. Điều đó khiến em nhận ra nghề nghiệp chân chính nào cũng đáng quý và đáng được trân trọng. Công việc của cô tuy thầm lặng nhưng lại có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với cuộc sống của chúng ta.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK