Trong kí ức tuổi thơ của tôi không có nhiều kỉ niệm gắn với bố. Vì bận công tác nên thường xuyên bố xa nhà nhưng dù thế nào bố vẫn luôn là người tốt nhất trên đời của tôi.
Bố tôi năm nay hơn bốn mươi tuổi. Tuổi tác thể hiện rõ nhất trên mái tóc của bố. Bao nhiêu lo toan, vất vả cùng với thời gian đã làm cho mái tóc đen dày ngày nào giờ điểm bạc. Mỗi lần nhổ tóc bạc tôi như đếm được cả những nặng gánh mà bố mang trên vai. Những năm tháng trong quân đội làm cho da của bố sạm đen vì nắng. Có chỗ còn hằn in vết sẹo, chứng tích của một thời đạn bom. Ai cũng bảo mới gặp sẽ nhầm tưởng bố chưa tới bốn mươi vì khuôn mặt bố nhìn trẻ quá. Mỗi khi được khen như thế bố tự hào lắm. Quả thật, khuôn mặt bố tôi dù bị rám nắng nhưng vẫn thấy những nét trẻ trung. Đôi mắt sáng với đôi lông mày đen rậm. Đặc biệt là đôi mắt, có lúc ánh lên vẻ cương nghị những cũng có khi lại rất trầm ấm. Đó là lúc bố âu yếm nhìn chúng tôỉ, ánh mắt tràn đầy tình thương yêu. Bố có cái mũi thẳng là niềm mơ ước của nhiều người. Cái miệng tươi, kể chuyện rất hay. Mẹ vẫn bảo, hồi còn trẻ bố nói chuyện rất duyên nên được nhiều người quý lắm, nhất là những cô gái trong làng. Có lẽ đúng là như vậy. Bố tôi rất khéo tay. Chắc trong quân đội bố đã làm nhiều việc nên về nhà cái gì bố cũng làm được. Dưới bàn tay khéo léo, tài ba của bố, mọi thứ trở nên đẹp lạ thường.
Chúc bạn học tốt !
Ở nhà, những lúc nhàn rỗi bố hay ra vườn chăm sóc cây. Cặm cụi, tỉ mỉ bố chăm từng cây như chăm những đứa con của mình. Buổi tối, theo thói quen, bố hay đọc báo. Bao giờ cũng thế, bố dành một giờ để xem các tin tức. Nhìn bố đọc báo mà cả nhà không sao quên được hình ảnh một người ngồi bên bàn, tâm trạng, cảm xúc thay đổi theo những mẩu tin. Xong xuôi đâu đấy, bố lại gần bên chúng tôi coi chị em tôi học bài. Học xong, mấy bố con ngồi nói chuyện. Bố kể cho hai chị em bao nhiêu chuyện hay, truyện cổ tích Việt Nam hay thế giới… Có bố ở bên là chị em tôi thấy ấm áp hơn.
Chúng tôi đều rất yêu bố. Vì thế trong mỗi chuyến công tác dài ngày, hai chị em lại mong kim đồng hồ chạy thật nhanh để bố mau về với gia đinh.
mình không có bố ( viết cho vui :)
bài viết:
Trong gia đình tôi, bố là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt là tôi.
Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải làm việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp.
Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “đi học hôm nay phải…”, rồi thì “phải nghe lời cô giáo…”, nhưng câu cuối cùng vẫn là “con đi đường cẩn thận nhé”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra “Con đã về rồi à?”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố.
Bố tôi! Một người trụ cột trong gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho gia đình. Tục ngữ có câu “con không cha như nhà không có nóc” và đúng là như vậy. Bố con như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không thể thiếu trong gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, thông minh khác hẳn những người khác và đã có ý định làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố được rất nhiều người kính trọng.
Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn của bố.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK