Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 Bàng trí tưởng tượng của em (phép nhân hóa) hãy...

Bàng trí tưởng tượng của em (phép nhân hóa) hãy kể câu chuyện có 3 nhân vật +Cánh diều rực rỡ bay cao ->kiêu ngạo -> đuổi gió đi -> mắc vào ngọn tre -> kêu c

Câu hỏi :

Bàng trí tưởng tượng của em (phép nhân hóa) hãy kể câu chuyện có 3 nhân vật +Cánh diều rực rỡ bay cao ->kiêu ngạo -> đuổi gió đi -> mắc vào ngọn tre -> kêu cứu -> gió cứu +gió luôn nâng cánh diều ->bị hắt hủi->buồn +các cậu bé reo vui -> khen diều -> đặt nhan đề cho câu chuyện helpppppppplppp

Lời giải 1 :

 CÁNH DIỀU

   Để nói về nhan sắc của mình chắc tôi phải gọi mình là "đỉnh". Tôi là cánh diều rực rỡ, đẹp đẽ và được làm tỉ mỉ, cầu kì nhất. Tôi được làm rất chau chuốt và giá để mua tôi là rất cao. Tên của tôi là "Phượng hoàng". Tôi luôn tự tin về sắc đẹp của mình. Hôm nay, tôi được Long, một cậu bé mua. Cậu bé vừa nhìn đã ưng ý tôi và vung tiền mua tôi. Ngay chiều ngày hôm, cậu bé cầm theo tôi, rủ đám bạn đi thả diều trên gò đất trống cạnh nhà. Tôi được Long thả vào gió, tôi là cánh diều rực rỡ nhất trong đám diều trên bầu trời. Ô kìa! Con diều màu tím kia trong thật quê mùa. Nghĩ sao mà nó có thể sánh vai của tôi được. Bỗng gió cất tiếng:

-"Diều phượng hoàng à, cậu thật đẹp".

Tôi khinh bỉ nhìn gió. Tôi bảo:

- "Cút xa tôi ra, gió của anh mạnh quá lỡ làm xước tôi thì khổ".

Gió có vẻ buồn, nó cúi đầu và chao lượn đi nơi khác. Bỗng tôi hạ cánh đáp xuống một ngọn tre. 

- "Ôi không, nó thật vướng. Thật là khó chịu, mình không còn giữ vị trí cao nhất trong đám nữa".

- "Thật tồi tệ, có ai không? Cứu tôi với, cái đám cây đáng ghét này đã níu giữ tôi lại"

Một làn gió nhẹ thổi qua, nâng mình tôi lên.

- " Ô kìa, mình thoát được rồi. Cái đám tre xấu xí"

Tôi mừng rỡ và cố gắng bay lên vị trí cao nhất, gió nâng mình tôi lên cao. Đang lên cao, tôi gặp đám mây. Mây cười với gió và bảo:

- "Ô hay, cậu bị gì vậy gió. Tại sao cậu lại giúp nó, một con diều kiêu ngạo. Lúc nãy nó hắt hủi cậu, cậu không biết sao. Thật không thể hiểu cậu nghĩ gì nữa. Thật khinh bỉ, con diều xấu làm sao!"

Tôi đã bị hắt hủi ư, thật không thể tin nổi! Tôi lặng mình quay đi nhìn gió, mặt của gió buồn rười rượi cho tôi thấy được mình rất quá đáng. Tôi thật sự rất buồn, tôi nói với gió:

- "Tớ thật sự rất xin lỗi. Tớ không nên kiêu ngạo như thế, càng không nên chán ghét, xa lánh cậu. Tớ cũng xin lỗi mây, tớ cảm thấy bản thân mình thật tồi tệ khi mà đã quá tự tin về bản thân, luôn đề cao quá bản thân mình và xem thường những người khác. Tớ thật sự xin lỗi".

- " Thôi được rồi, tớ không trách cậu nữa đâu. Cậu biết lỗi là tốt, tự tin cũng là một phẩm chất tốt nhưng mà chúng ta nên biết rằng không nên tự tin thái quá và ỷ vào nó".

- "Tớ biết rồi, cảm ơn cậu nhiều lắm".

Sau đó, gió và mây đã nâng tôi bay lên cao. Tôi cảm nhận được sự mát mẻ, tiêu diêu tự tại mà tôi chưa bao giờ cảm nhận được. Tôi ngắm nhìn được những ngôi nhà cao và nhìn được chính khuyết điểm của mình.

Long- cậu chủ của tôi và đám bạn của cậu đã hét lên:

- "Phượng hoàng, mày bay thật cao, thật đẹp. Hãy bay cao lên nữa đi nào".

Thảo luận

-- Bài làm rất tốt. Tuy nhiên, bạn nên xem xét việc dùng từ "chết tiệt" nhé, nó có vẻ hơi khiếm nhã, vả lại nó xuất hiện quá nhiều lần mà không đem lại hiệu quả tu từ gì.
-- Vâng, mình sẽ xem và sửa lại. Cảm ơn bạn đã góp ý nha
-- Rồi á cậu
-- Cảm ơn bạn

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK