Đề: Tả 1 em bé đang tập đi tập nói
Bài làm:
Lúc còn nhỏ em cứ mong mẹ có em bé để chơi cùng em, mong mãi mà chẳng được em buồn lắm. Cho đến khoảng thời gian em học lớp 4 thì mẹ nói mẹ có thai. Em mừng lắm cứ nghĩ sắp có em để bồng để chơi cùng em những lúc buồn, chán nản. Thế mà khi thằng bé sinh ra thì em lại thấy cực kì mệt mỏi, cả một trách nhiệm làm chị gánh vác trên đôi vai nhỏ bé của em, em cứ phải đi lấy đồ này đồ kia cho nó. Mà ở cùng với em nó cũng thấy vui, em ấy cười trông dễ thương cực kì.
Thằng bé tên là Minh, con trai, 2 tuổi. Trên mặt em ấy có hai cái má bánh bao, rất mịn luôn, ai cứ thấy cũng chỉ muốn nhéo hai cái bánh bao này thôi. Đôi mắt tròn xoe, sáng lấp lánh như sao trên trời. Sóng mũi rất cao. Khi cười trông em ấy rất vui tươi, nhìn mà mình cũng vui trong theo luôn ấy. Tay, chân em ấy mập mạc. Làn da trắng, mịn màng. Cao tầm khoảng 85cm.
Em ấy bây giờ chỉ biết nói bập bẹ vài chữ. So với lúc trước thì giờ em ấy đã nói rõ ràng hơn trước. Nhiều lúc em nó cứ nói gì ấy, khó hiểu lắm, có thể đó là tiếng nói riêng của em bé sao? Đúng là một câu hỏi khó mà. Minh đã có thể nói được tiếng mẹ và ba. Giọng em ấy ngọt như viên kẹo vậy. Đôi khi em ấy có thể nói được những từ ngữ khác, nhưng nghe không được rõ cho lắm.
Thấy em người ta đã biết đi, biết đứng hết rùi. Thế mà nhìn lại em mình, chỉ mới đứng được một lúc lại ngồi bịch xuống đất. Và một hôm bỗng em ấy tự đứng dậy và bước đi, nhưng chỉ được một đoạn nhỏ thôi. Bắt đầu từ đó mẹ và tôi lúc nào cũng lấy thứ gì đó nó thích rồi dụ nó đi tới chỗ mình. Trong lúc đi, có khi em ấy té, nhưng rồi lại đứng dậy đi tiếp mà không khóc như lúc trước nữa, có thể em ấy đã lớn hơn rồi. Em ấy bước đi chậm rãi, hai tay đưa về phí trước, đến chỗ của mìn thì em ấy dang rộng tay hơn và bay vào lòng mình. Chỉ trong một tháng như thế em ấy đã có thể đi đứng được rồi. Em vui lắm.
Lúc đầu thì không ưa thằng bé cho lắm. Nhưng về sau cũng thấy thích, sự đáng yêu của em ấy làm em không cưỡng được. Em mong em ấy ăn mau chóng lớn và có thể sống vui vẻ suốt đời.
*Xin lỗi làm hơi lâu, mong được hay nhất ạ
"À ơi.... Con cò mà đi ăn đêm... ", đó là tiếng ru bé Quang nhà em của mẹ mỗi trưa hè gió mỗi trưa hè oi bức. Em trai em năm nay gần 16 tháng tuổi, đang tuổi tập đi tập nói và rất đáng yêu.
Quang có dáng người mũm mĩm, làn da trắng như trứng gà bóc. Mỗi khi bước đi, thân hình bé nhỏ lắc lư, đôi tay vung vẩy rất ngộ nghĩnh , đi dáng rất đáng iu. Gương mặt tròn bầu bĩnh, yêu nhất là hai cái má phính hồng, ai nhìn cũng chỉ muốn nựng. Mái tóc đen, xoăn và hơi thưa ôm lấy khuôn mặt. Vầng trán cao, hơi nhô lên nhìn rất thông minh. Cặp mắt to, đen láy như hạt nhãn núp dưới hàng lông mi cong dài vút. Chỉ cần nhìn vào đôi mắt ấy, bao nhiêu mệt mỏi, buồn bã của em đều tan biến hết. Chiếc mũi nhỏ xinh luôn hồng hồng. Đôi môi đỏ chúm chím như cánh hoa hồng trong nắng sớm lúc nào cũng chu môi n
lên mỉm cười với người khác. Hai hàng răng sữa trắng sáng, mới chỉ có vài chiếc nhú lên rất đáng yêu. Bé rất thích ca nhạc thiếu nhi, chơi bóng... Mỗi ngày đi học, em đều mong sai thời gian trôi qua thật nhanh để em được về nhà chơi với bé. Bé cũng rất quý em, chiều nào đi học về, em cũng thấy bé đang đứng đợi em ngoài cổng. Mẹ nói :" Cu Quang nhất định không chịu ở trong nhà, cứ bắt ra đây đợi chị đấy". Mỗi lần nghe mẹ nói vậy, em thấy rất vui. Em chạy nhanh vào nhà, cất cặp sách rồi dẫn bé đi chơi một vòng, nhiều khi bé mệt quá ngủ gục trên lưng lúc em cõng về nhà. Sau khi học bài xong, em dành thời gian để dạy bé tập nói, tập đi. Những bước đi vẫn còn chập chững, liêu xiêu chực ngã nhưng nhờ sự động viên của mọi người bé lại đứng lên đi tiếp. Khi bé đi đến và sà vào lòng, em thấy vô cùng vui sướng và ấm áp. Em còn thường xuyên mở các chương trình ca nhạc thiếu nhi cho bé nghe. Khi âm nhạc vang lên là bé thích lắm, hai tay vẫy rối rít, cười tít mắt. Lắm lúc mệt quá, bé lại nằm ra thảm chơi rất ngoan, không cần ai phải trông cả. Bé Quang tuy còn nhỏ nhưng ngoan và tình cảm lắm. Em nhớ có lần em bị trượt chân ngã, trầy xước một ít da ở đầu gối. Bé chạy đến bên em, dán cho em một chiếc băng, dù dán lệch. Lúc đó em thấy trong mắt bé có sự lo lắng, quan tâm rất hồn nhiên. Cũng nhờ ánh mắt ấy, em không còn thấy đau nữa. Em nín khóc, bế bé lên xoay một vòng rồi cùng bé đi chơi, tối hôm ấy bé vẫn còn lo lắng cho em nên không rủ em chơi cùng nữa vì sợ em đau. Sắp tới là sinh nhật tròn một tuổi của bé, em sẽ tặng cho bé chú gấu bông mà bé thích trong chuyến đi hội chợ lần trước. Em nhất định sẽ yêu quý, chơi với Quang nhiều hơn để ba mẹ yên tâm công tác. Mong rằng Quang mau lớn để cùng em chơi nhiều trò chơi vui hơn.
Em rất yêu em trai của em. Mỗi khi bé gọi :"Chị ơi" làm em rất hạnh phúc, chỉ muốn chạy tới thơm bé một cái. Thời gian hãy trôi nhanh để Quang lớn lên, cùng em đi học mỗi ng
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK