Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc thuyền vôi
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá
Khổ thơ cuối của bài thơ "Quê hương" đã thể hiện tình yêu và nỗi nhớ da diết quê hương của Tế Hanh. Bài thơ được sáng tác vào năm 1939, khi ấy Tế Hanh 18 tuổi, đang học tại Huế. Cụm từ luôn tưởng nhớ thể hiện rằng quê hương vẫn luôn là niềm yêu đặc biệt trong tâm hồn thi sĩ. Dù xa quê nhưng thi sĩ vẫn không nguôi nỗi nhớ quê nhà. Dẫu có xa cách, Tế Hanh vẫn luôn hướng về làng chài của mình. Làng chài trong tiềm thức của Tế Hanh là nước xanh, cá bạc, chiếc thuyền vôi - những hình ảnh vừa quen thuộc vừa thân thương. Màu xanh, màu bạc, màu vôi cứ in hằn trong tâm hồn người con vùng biển xa quê. Đó còn là nỗi nhớ con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi. Con thuyền vốn là hình ảnh gắn với làng chài, có ý nghĩa quan trọng đối với cuộc sống ngư dân. Con thuyền ấy còn là biểu tượng thiêng liêng cho quê hương mà Tế Hanh vẫn luôn khắc ghi. Đặc biệt, thi sĩ còn nhớ tới cái mùi nồng mặn - mùi của biển, của cá, của muối, mùi đặc trưng của vùng biển. Liệu thi sĩ có thể cất lên những vần thơ giàu cảm xúc như vậy nếu thiếu đi tình yêu quê hương nồng nàn? Qua khổ thơ cuối, chúng ta cảm nhận được rằng quê hương luôn giữ vị trí quan trọng trong trái tim Tế Hanh.
Dù phải xa cách quê hương nhưng không vì đó mà làm mờ nhạt đi tình yêu quê hương trong ông, ngược lại ông “luôn tưởng nhớ”, đó là nỗi nhớ luôn thường trực và xuyên suốt trong lòng ông. Nỗi nhớ quê hương được thể hiện qua những cảnh vật quen thuộc. Tác giả nhớ về “Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi”, đó là những hình ảnh quen thuộc, gắn liền với người dân miền biển. Đó còn là nỗi nhớ về khung cảnh sinh hoạt nơi làng chài quê mình. Dường như in đậm trong tâm trí nhad thơ là cảnh sinh hoạt đánh bắt cá của người dân quê hương, họ đang ngày đêm ra khơi đánh bắt với sự hăng say và tinh thần yêu lao động, lái những con thuyền vươn ra biển cả để làm nên những vụ cá bội thu. . Nối nhớ quê hương thiết tha bật ra thành những lời nói vô cùng giản dị: "Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá". Mùi nồng mặn ở đây chính là hương vị làng chài, là hương vị riêng đầy quyến rũ của quê hương được tác giả cảm nhận bằng tấm tình trung hiếu của người con xa quê. Liệu vẻ đẹp đó có tồn tại lâu dài ? Đó là vẻ đẹp tươi sáng, khoẻ khoắn, mang hơi thở nồng ấm của lao động của sự sống, một tình yêu gắn bó, thuỷ chung. Như vậy, qua khổ thơ cuối, tác giả đã bộc lộ một cách trực tiếp nối nhớ quê hương không nguôi của mình.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK