`+` Bài làm:
Ông ngoại của em năm nay đã năm mươi hai tuổi. Ông làm nghề sữa chữa điện nhưng do tuổi ông đã đủ về hưu nên công ty cho nghỉ.Lúc còn làm sửa điện,ngày nào ông cũng cùng các chú công nhân trèo lên những cây cột điện,trụ điện cao để sửa chữa đường dây điện bị hỏng hoặc sửa cầu chì.Ông em rất can đảm.Nhờ có ông mà những người dân bị hư hỏng điện và mất điện đều có điện trở lại nhờ ông em sửa,ông làm rất tận tâm và mỗi khi có lương,ông sẽ dẫn cả nhà đi ăn và mua đồ chơi cho em.Em rất yêu quý và tự hào về ông ngoại của em,em mong ông có thể sống đến trăm tuổi để khi em lớn,em sẽ nuôi lại ông,trả ơn ông về những ngày mà ông phải cực khổ nuôi gia đình em.
$#Bảo$
Bên cạnh vòng tay yêu thương của cha, của mẹ, em còn được lớn lên và chăm sóc trong sự đùm bọc, che chở của ông.
Ông năm nay đã 90 tuổi rồi, ông là cựu chiên binh nên dáng người cao ráo, chỉ tiếc là giờ ông không còn khỏe mạnh như những chu bộ đội nữa mà lại gầy gò hơn nhiều. Ông hay mặc bộ thường phục thoải mái màu xanh hoặc xám và đi đôi dép cao su. Khuôn mặt ông phúc hậu, trên làn da ngăm ngăm và nhăn nheo đã có những vết đồi mồi lấm tấm như hằn sâu sự khắc khổ của từng năm tháng. Mái tóc bạc trắng như cước hơi mỏng, trông ông như một ông tiên hiền từ tốt bụng. Tuổi già khiến lông mày của ông cũng là màu trắng như mây, thế nhưng duy chỉ có đôi mắt của ông là vẫn còn sáng ngời, tinh anh, thỉnh thoảng ông vẫn ngồi đọc những cuốn sách về chiến tranh mà không cần đeo kính. Miệng ông móm mém, khi cười, khéo miệng ông cong lên để lộ nếp nhắn ở gần mũi và vết chân chim ở đuôi mắt. Bàn tay ông gầy gầy xương nổi những đường gân vì năm tháng vất vả, tuy tuổi cao sức yếu và không nhanh nhạy nhưng bàn tay của ông vẫn rất khéo léo tỉa cây cảnh, pha nước trà. Tuy nhiên em thích nhất là được bàn tay ấy xoa đầu em mỗi khi em được điểm cao hay làm việc tốt, lòng bàn tay của ông ấm áp xoa nhẹ mái tóc em đầy trìu mến và âu yếm cùng với những lời khích lệ, khen ngợi của ông là động lực lớn nhất để em rèn luyện học tập chăm chỉ hơn. Em nhớ nhất có lần, trong dịp sinh nhật mình, giữa hàng loạt món quà là đồ chơi búp bê, ô tô hay sách vở thì món quà của ông là món quà đặc biệt nhất, ông tặng em cây xương rồng mà ông đã cất công chăm sóc hơn một năm. Món quà của ông cũng sâu sắc và ý nghĩa như chính con người ông, ông nói: “Ông muốn cháu mạnh mẽ như cây xương rồng, dù bên ngoài có đầy gai nhọn nhưng bên trong luôn tươi tắn và tiềm tàng sức sống!”.
Ông đã kinh qua chặng đường dài của cuộc đời, dấu vết thời gian hằn in trên dáng hình của ông. Nhưng vì thế, ông đã dạy em biết bao bài học, bao cách đối nhân xử thế để em hoàn thiện và khôn lớn từng ngày.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK