A. Mở đoạn:
Phương Định là một cô gái dũng cảm và có tinh thần trách nhiệm cao.
B. Thân đoạn:
- Khí phách anh hùng và lòng dũng cảm của cô được thể hiện rõ nhất khi cùng đồng đội đi phá bom:
+ Khi đến bên quả bom: Trong không khí căng thẳng và vắng lặng đến rơn người của chiến tranh, nhưng cô lại thật bình tĩnh và tự tin, rồi một cảm giác bỗng đến với cô làm cô không sợ nữa "Tôi đến gần quả bom. Cảm thấy có ánh mắt các chiến sĩ dõi theo mình, tôi không sợ nữa. Tôi sẽ không đi khom. Các anh ấy không thích cái kiểu đi khom khi có thể đàng hoàng mà bước tới". Lòng dũng cảm của cô như được kích thích bởi sự tự trọng. Chính tình đồng đội đã khiến cô vững tâm hơn, yên tâm hơn về công việc nguy hiểm mà mình đang và sẽ phải đối mặt ở phía trước. Qua đó, tác giả đã ca ngợi tư thế tuyệt đẹp của con người Việt Nam, không hề run sợ trước bom đạn của kẻ thù.
+ Khi ở bên quả bom: Kề sát với cái chết có thể đến tức khắc, từng cảm giác của cô như cũng trở nên sắc nhọn hơn và căng như dây đàn " Thỉnh thoảng lưỡi xẻng chạm vào quả bom. Một tiếng động sắc đến gai người, cứa vào da thịt tôi. Tôi rùng mình và bỗng thấy tại sao mình làm quá chậm. Nhanh lên một tí! Vỏ quả bom nóng. Một dấu hiệu chẳng lành". Cô phải làm nhiều động tác: đào lỗ chôn thuốc mìn, dòng dây cháy chậm, châm ngòi, khỏa lấp đất rồi chạy về nơi trú ẩn, thế mà cô vẫn không bỏ cuộc và thực hiện nhiệm vụ cho đến thao tác cuối cùng. Cô cố gắng thực hiện các động tác nhanh, bình tĩnh, cẩn trọng, tỉ mỉ, thành thạo theo đúng mệnh lệnh chỉ huy của chị Thao, chỉ cần sai sót nhỏ thôi là bom sẽ nổ ngay lập tức.
+ Khi chờ bom nổ: Đây là giây phút căng thẳng nhất, cô hồi hộp chờ đợi, lo lắng " tim đập không rõ", thần kinh căng thẳn cao độ. Cô có nghĩ đến cái chết, nhưng đó là "một cái chết mờ nhạt, không cụ thể", trong đó còn có thêm sự lo lắng "liệu mìn có nổ, bom có nổ không? Không thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai?". Cô không ngần ngại hi sinh, cái công việc khủng khiếp bóp nghẹt trái tim này đâu chỉ diến ra hôm nay, những nguy hiểm không kể xiết ấy diễn ra từng ngày, trở thành một điều quen thuộc "Quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần". Cô chỉ sợ đường không thông, không hoàn thành nhiệm vụ.
- Những lúc căng thẳng, cô có nghĩ tới cái chết nhưng chỉ là "một cái chết mờ nhạt không cụ thể", chưa bao giờ cái chết trở thành nỗi ám ảnh đến mức cô phải lo lắng, trằn trọc.
⇒ Phương Định mang lí tưởng sống cao đẹp của tuổi trẻ Việt Nam, là biểu tượng của vẻ đẹp anh hùng, quả cảm của thế hệ nữ thanh niên xung phong thời chống Mĩ.
- Nghệ thuật:
+ Ngôi kể thứ nhất, ngôn ngữ kể chuyện tự nhiên, giàu tính khẩu ngữ.
+ Nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật tinh tế.
+ Câu văn ngắn, sử dụng nhiều câu rút gọn, câu đặc biệt, nhịp điệu dồn dập.
+ Đặt nhân vật vào tình huống đặc biệt.
⇒ Lê Minh Khuê đã miêu tả cụ thể, chân thực tâm lí nhân vật, làm hiện lên một thế giới nội tâm phong phú và trong sáng đồng thời đã gợi được không khí ác liệt của chiến trường. Qua nhân vật Phương Định, người đọc thêm yêu mến, tự hào, trân trọng hơn quá khứ hào hùng của dân tộc.
C. Kết đoạn:
Chiến công thầm lặng của Phương Định đã góp phần không nhỏ vào sự nghiệp thống nhất non sông, Bắc Nam sum họp.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK