@thhoai26107
Trong suốt 5 năm cấp 1, điều làm em xao xuyến và luyến tiếc nhất chắc hẳn đó chính là năm cuối cấp. Những ngày tháng cuối cùng khi sắp phải chia xa bạn bè, chia tay thầy cô để bắt đầu bước vào một ngôi trường mới với những điều mới lạ.
Điều mà em muốn nhắn nhủ nhất chắc chắn là với những thầy cô đã tận tình chăm sóc và dạy dỗ chúng em nên người để đó làm hành trang cho chúng em để chúng em có thể bước tiếp những bước đi tiếp theo trên con đường phía trước. Trên con đường ấy sẽ có những khó khăn và thử thách bắt buộc chúng ta phải vượt qua. Không có con đường nào trải đầy hoa hồng và thảm đỏ. Chính vì điều đó cũng làm em nhớ mãi không quên. Không thể nào quên được những năm tháng các thầy và các cô đã không quản khó khăn, không ngại những vất vả mệt nhọc để dạy dỗ chúng em. Lớp em tuy nghịch nhưng cô vẫn luôn nói nhẹ nhàng để chúng em có thể hiểu ra những vấn đề sai và sửa.
Bây giờ cũng đã đến lúc em phải nói lời chia tay cô và các bạn rồi. Em vẫn sẽ mãi nhớ đến cô và các bạn. Nhớ những ngày tháng chúng ta ở bên nhau, chia sẻ những khó khăn cực nhọc. Cùng nhau giải những bài toán khó, những bài văn phức tạp, những câu tiếng anh,...Còn rất nhiều nhưng em không thể kể hết được. Đến cả những lúc lớp chúng ta có nhiều điều xích mích mà không thể nào chia sẻ được với nhau, nhưng giờ đây thì chúng ta lại trở nên thân thiết và đoàn kết hơn bất cứ lúc nào.
Những điều đó tuy nhỏ nhưng cũng đã làm em cảm thấy hạnh phúc, nhưng bên cạnh đó nó còn xen lẫn cả những nỗi buồn và sự luyến tiếc. Tiếc vì không được các thầy cô mà em yêu quý và gắn bó với em trong suốt năm học dạy nữa. Không còn được nhìn thấy nụ cười và cả những lúc cô la mắng và nghiêm khắc với chúng em nữa. Nhưng dù có đi đâu xa thì em vẫn luôn nhớ mãi đến người thầy, người cô đã chèo lái con thuyền đưa chúng em cập bến thành công. Em biết đây chưa phải là hết thời học sinh nhưng em vẫn luôn nhớ mãi đến thầy cô cấp 1 của em. Các thầy cô luôn là những người cha người mẹ thứ 2 của em. Dù sắp lên cấp 2, sắp phải đối mặt với những điều mới lạ, phải giải những bài toán khó hơn, những bài văn phải viết một cách trơn chu và nhanh hơn, câu từ bài văn mềm mại hơn, phải gặp và làm quen với những thầy cô, bè bạn mới nhưng em vẫn luôn nhớ đến cô. Không có các thầy cô thì cũng không có em như ngày hôm nay.
Tuy đã ra khỏi trường cấp 1 nhưng em vẫn luôn mãi hướng về cô. Mong rằng sau này, khi em trở về thăm trường cô và các thầy vẫn luôn nhớ đến em. Mong rằng cô sẽ có thật nhiều sức khỏe, công tác tốt để là một "người lái đò", để có thể chèo lái cho các em đến với con đường tri thức một cách tốt nhất.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK