Đoạn thơ trên trích trong tác phẩm "Quê hương" của nhà thơ Đỗ Trung Quân diễn tả hình ảnh mộc mạc, thân thương mà gần gũi của quê hương. Trong đoạn thơ, tác giả đã sử dụng nghệ thuật so sánh đặc sắc để so sánh "quê hương" với "chùm khế ngọt", với "con đường đi học". Tác giả đã lấy những hình ảnh quen thuộc nhất và gần gũi nhất đối với những làng quê Việt Nam và người dân Việt Nam. Nhờ nghệ thuật so sánh này, tác giả đã làm cho hình ảnh quê hương trở nên cụ thể, sinh động hơn. Quê hương không trừu tượng hay xa lạ mà quê hương rất gần gũi và vô cùng thân thiết với tuổi thơ của mỗi chúng ta. Đồng thời cho thấy tác giả là người rất yêu quê hương mình. Đó là một tình yêu chân thành, mộc mạc mà bình dị, thân thiết của tác giả dành cho quê hương yêu quý của mình. Ngoài ra, nghệ thuật điệp ngữ cũng được tác giả nhắc đến trong đoạn thơ: "Quê hương". Thể hiện vai trò quan trọng của quê hương trong mỗi chúng ta cũng như tác giả. Hai tiếng "Quê hương" đã ở trong tim của mỗi chúng ta mãi mãi. Hãy nhớ nhé, quê hương đã cho chúng ta cả một thời tuổi thơ, cho chúng ta nơi ở, mang cho chúng ta những phẩm chất tốt đẹp, giúp chúng ta biết rung động trước cái đẹp, biết đồng cam, sẻ chia, yêu thương những người có hoàn cảnh không may mắn,... Vì vậy hãy trân trọng quê hương yêu dấu của mình nhé! Có thể nói, đoạn thơ này đã mang đến những ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
“Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay."
(Quê hương - Đỗ Trung Quân)
Quê hương với mỗi người thật giản dị, thân thương. Yêu quê là yêu con đường đến trường, yêu những mái nhà tranh, yêu cánh đồng lúa chín...Nhà văn Ê-ren-bua đã từng nói: suối chảy vào sông, sông chảy ra biển, tình yêu tổ quốc bắt nguồn từ lòng yêu với những thứ thân thuộc quanh mình. Tình yêu đất nước bao giờ cũng bắt nguồn từ tình yêu quê chân thành, giản dị như thế. Có những so sánh hình ảnh quê hương thật gần gũi. Nhà thơ Đỗ Trung Quân chắc hẳn yêu quê lắm mới có những hình ảnh so sánh đẹp và dễ đi vào lòng người đến thế. Đọc câu thơ nhiều người ngỡ ngàng khi nhận ra, quê hương sao gần quá. Nó ở trong tuổi thơ, trong câu chuyên bà kể, trong lời hát mẹ ru, trong trái cây dịu mát. Quê hương là chùm khế ngọt, quê hương là con đường đi học. Còn gì gần gũi hơn thế với mỗi người dân đất Việt. Quê hương là vô hình, khó định nghĩa và khó có thể gợi ra được cụ thể, rõ ràng. Thế nhưng nhà thơ đã đưa ra cho ta một định nghĩa thật giản dị, biến cái vô hình thành hữu hình. Quê hương có thể nhìn thấy, có thể cầm nắm, có thể thưởng thức được mỗi ngày. Với chùm khế ngọt con người cảm nhận quê hương đầy đủ nhất bằng mọi giác quan. Tuổi thơ ai cũng trải qua những năm tháng tới trường. Con đường đi học đã trở thành người bạn tri kỉ. Hình ảnh “rợp bướm vàng bay” gợi nên cho ta những gì thân thương và trong sáng nhất của tuổi học trò. Quê hương là thế đó. Nhắm mắt lại ta như thấy quê hương đã ở đó rồi, ở ngay bên trong trái tim mỗi con người.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK