1.
Thuyền chúng tôi trôi dần về phía mũi Cà Mau. Sông ngòi, kênh rạch ở đây bủa giăng chi chít chẳng khác nào mạng nhện. Thiên nhiên ngập trong sắc xanh: xanh của trời, của nước và của cây cỏ. Những khu rừng xanh bốn mùa bao giờ mang trong nó thanh âm rì rào bất tận. Tôi yên lặng lắng nghe âm thanh của tiếng rì rào từ biển Đông và vịnh Thái Lan ngày đêm không ngớt vọng về. Thiên nhiên nơi đây quả là khiến con người say mê.
Dần dần, con thuyền lại xuôi qua Chà Là, Cái Keo, Bảy Háp. Người dân ở đây gọi tên đất, tên sông dựa trên đặc điểm riêng biệt của nó mà gọi thành tên. Họ gọi rạch Mái Giầm vì hai bên bờ rạch là nơi trú ngụ của những cây mái giầm cọng tròn xốp nhẹ. Còn con kênh Bọ Mắt là nơi tụ tập vô vàn những con bọ mắt đen nhánh, nhỏ ti ti, đua nhau bay theo thuyền từng bầy như những đám mây nhỏ. Tiếp đến là kênh Ba Khía do dọc hai ven bờ có biết bao là loài ba khía tím đỏ. Tôi vừa lắng nghe lời giải thích của cô hướng dẫn viên, vừa thích thú nhìn ngắm xung quanh mỗi địa điểm mà chúng tôi đi qua để kiểm chứng xem có đúng không.
Cuối cùng cũng đến dòng sông Năm Căn nổi tiếng. Chắc hẳn mỗi người đến với dòng sông này sẽ phải trầm trồ khi nhìn thấy những con cá đen trũi đua nhau bơi hàng đàn giữa đầu sóng trắng. Dòng Năm Căn mênh mông, rộng hơn ngàn thước. Dọc hai bên bờ sông là rừng đước xanh ngút ngàn, chẳng khác nào hai lũy thành vững chắc. Từng ngọn đước bằng tăm tăm, lớp này chồng lên lớp kia ôm lấy dòng sông, đắp từng bậc màu xanh lá mạ, màu xanh rêu, màu xanh chai lọ… lòa nhòa ẩn hiện trong sương mù và khói sóng ban mai. Đặc biệt nhất là cảnh chợ Năm Căn thật tấp nập. Đây là lần đầu tiên tôi có được một trải nghiệm thú vị như vậy. Chợ họp sát bên bờ sông với những túp lều thô sơ lợp bằng lá cùng những ngôi nhà văn minh hai tầng xây kiên cố bằng gạch. Cô hướng dẫn viên nói rằng, xóm chợ lúc nào cũng có những hình ảnh quen thuộc: những đống gỗ chất cao, những cột đáy của các nhà thuyền dập dềnh trên sóng. Vẻ độc đáo của chợ Năm Căn chính là chợ họp trên sông nước, mà tôi thường nghe đến với cái tên - chợ nổi. Mọi người trong chợ, từ người mua đến người bán đều trao đổi trên thuyền. Nơi đây quy tụ nhiều người bán hàng thuộc các dân tộc khác nhau: người Hoa, người Miên, người Chà Châu Giang… Tôi cảm thấy ấn tượng nhất là hình ảnh người con gái Hoa kiều bán hàng xởi lởi, những người Chà Châu Giang bán vải, những bà cụ già người Miên bán rượu, với đủ các giọng nói líu lô, đủ kiểu ăn vận sặc sỡ.
Quả thật, hành trình xuôi dòng trên vùng sông nước Cà Mau là một trải nghiệm vô cùng thú vị của tôi.
2.
Trong văn bản "Vượt thác" của Võ Quảng, hình ảnh dượng Hương Thư "giống như một hiệp sĩ của Trường Sơn oai linh hùng vĩ" là một hình ảnh so sánh đầy sức gợi. Hình ảnh ấy khiến ta liên tưởng tới những hình ảnh huyền thoại anh hùng xưa với tầm vóc và sức mạnh phi thường của những Đăm Săn, Xinh Nhã bằng xương, bằng thịt đang hiển hiện trước mắt. So sánh như vậy, tác giả nhằm khắc hoạ nổi bật và tôn vinh sức mạnh của con người trong công cuộc chế ngự thiên nhiên. Lớp lớp những thế hệ trên mảnh đất này đã lao công khổ tứ với sự nghiệp chinh phục thiên nhiên hoang dã đổ giành phần sống cho mình, và hôm nay, không phải chỉ một mình dượng Hương Thư, không phải một mình người dân chài nào trên mảnh đất này đang đơn độc chống chọi với thác dữ mà là oai linh của hàng trăm người anh hùng đang tụ hội cùng hậu thế vượt qua thử thách. Không chỉ vậy, cách so sánh này còn đối lập mạnh mẽ với một hình ảnh "dượng Hương Thư ở nhà, nói năng nhỏ nhẻ, tính nết nhu mì, ai gọi cũng vâng vâng dạ dạ". Qua đó, tác giả khẳng định một phẩm chất đáng quý của người lao động: khiêm tốn, nhu mì đến nhút nhát trong cuộc đời thường, nhưng lại dũng mãnh, nhanh nhẹn, quyết liệt trọng công việc, trong khó khăn, thử thách.
3,
Mỗi người sinh ra đều có gia đình của mình. Đó là nơi là chúng ta cất tiếng khóc chào đời, nơi có cha mẹ, anh chị em luôn đồng hành cùng chúng ta trên mỗi bước đường đời. Gia đình chính là nơi niềm tin và tình yêu thương được đặt trọn vẹn.
Gia đình em có 6 người gồm ba mẹ và 4 chị em em. Em có hai chị và một anh trai. Chị cả em đã ra trường và đi làm. Chị hai của em đang học đại học Ngoại thương năm thứ 2. Anh ba của em học lớp 10. Và em năm nay học lớp 2. Gia đình đông anh chị em rất vui và hạnh phúc. Em là con út nên được ba mẹ và anh chị yêu chiều.
Mỗi lần mẹ em đi chợ về, anh ba bao giờ cũng phần quà bánh cho em nhiều hơn. Chị cả thì một năm về được có một lần vào dịp Tết. Bởi vậy em rất nhớ và mong chị về thường xuyên. Chị hai thì vài tháng mới về một lần. Ở nhà chơi với em chỉ còn anh ba. Nhưng anh cũng đi học suốt nên em chới với mấy bạn hàng xóm.
Ba em thường xuyên đi công tác xa nhà, cũng ít về thăm nhà. Gia đình bao giờ cũng chỉ có 3 mẹ con quây quần bên mâm cơm. Mỗi lần có ba về là không khí gia đình rộn ràng, vui tươi hơn hẳn. Đặc biệt khi gia đình em có đủ 6 người thì lúc đó mới thực sự hạnh phúc và vui vẻ đến vô cùng. Tiếng cười của gia đình em dường như lan sang cả nhà hàng xóm bên cạnh. Nhưng cả nhà em đều không quan tâm vì ai cũng thấy niềm vui được sum vầy là điều thực sự nên trân trọng.
Mặc dù gia đình em ít khi mới được đông đủ nhưng tình yêu mọi người giành cho nhau vẫn luôn đong đầy và thật hạnh phúc. Ai cũng ý thức được điều này và trân trọng tình cảm này hơn.
4,
Gia đình em có bốn thành viên, ba, mẹ, em và anh trai. Em là con út trong gia đình nên được mọi người hết mực cưng chiều, yêu thương, đặc biệt là anh trai em, người anh mà em hết mực yêu quý, người anh luôn đem lại cho em cảm giác an toàn, luôn bảo vệ em.
Anh em hơn em 4 tuổi, mọi người ai cũng khen ngợi anh em vì rất ra dáng làm anh. Ngày em mới sinh, anh trai mới có bốn tuổi thôi nhưng đã biết phụ mẹ trông em. Em cũng thừa nhận mình là một cô bé khá bướng bỉnh nên anh phải nhường nhịn em rất nhiều. Dáng người anh cao ráo, da hơi ngăm đen vì anh cũng mê chơi lắm, hay nô nghịch nữa.
Anh có đôi mắt đen nháy, mái tóc mượt và quá đỗi dày nên anh phải cắt tóc rất thường xuyên. Anh trai em học rất giỏi, các thầy cô giáo đều khen ngợi anh rất thông minh, tiếp thu bài nhanh lại hay hăng hái tham gia phát biểu ý kiến. Việc đoàn thể trong lớp anh tham gia rất nhiệt tình nên rất được các thầy cô và bạn bè yêu quý.
Ở nhà, tuy còn nhỏ, nhưng dường như anh rất hiểu trách nhiệm của bản thân là người anh cả trong gia đình, luôn luôn quan tâm, săn sóc cho em. Hàng ngày ba mẹ bận đi làm, anh đều một mình đảm nhiệm công việc nhà, dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, băm bèo thái rau cho lợn, còn đưa đón tôi đi học, tối đến anh còn dành thời gian giúp tôi học bài.
Có một lần, em bị các anh chị lớp trên bắt nạt, anh em đến rất kịp thời, bảo vệ em gái. Anh không đánh hay chửi nhau với họ, chỉ nói khuyên nhủ họ, anh rất dõng dạc: “Em gái tao, tao không cho phép ai bắt nạt hết” khiến em thấy cảm động vô cùng.
Em rất tự hào vì có một người anh như vậy. Có anh, tôi dường như mạnh mẽ hơn không thấy sợ sệt bất cứ chuyện gì vì luôn có anh chở che, bảo vệ. Anh là một người anh trai thực thụ, tôi yêu thương anh rất nhiều, tôi mong những điều tốt đẹp sẽ đến với anh.
5,
Khi xây nhà, ba dành cho em một căn phòng nhỏ xinh trên tầng hai. Phòng chỉ rộng khoảng 15m2 nhưng cũng đủ để trở thành thế giới riêng của em. Bước qua cánh cửa gỗ được đánh véc ni nâu bóng là một căn phòng được sắp xếp gọn gàng, sạch sẽ. Phía bên trái là một chiếc gường đơn trải ga màu hồng rất dễ thương. Nằm trên đó em thấy rất thoải mái và thích thú vì có thể nhìn ngắm bức tranh thiên nhiên được vẽ trên tường. Bên cạnh giường là một cái giá gỗ to có rất nhiều ngăn nhỏ. Ở những ngăn trên cùng em đặt nào sách, nào vở, cả hộp màu nước và bộ bút chì bố mới mua cho nhân dịp sinh nhật. Còn ngăn dưới là ngôi nhà của những anh chàng truyện tranh. Trong cùng là truyện Đô-rê-mon, ở giữa là truyện nhóc Ma-rư-cô phía ngoài là truyện cổ tích An-đéc-xen. Tất cả đều được sắp xếp ngăn nắp. Phía bên phải của gian phòng, ba kê cho em một chiếc tủ ngang sơn màu xanh nhạt vơi các đường viền màu vàng trông rất bắt mắt. Hai bên tủ là các ngăn rộng đủ cho em đựng những bộ quần áo mặc đi học và mặc ở nhà. Ngăn giữa có một lớp cửa kính trong suốt. Trong đó là bộ sưu tập gấu nhồi bông, búp bê và rất nhiều chiếc tẩy xinh xắn đủ mọi hình dáng, kích cỡ. Chúng là niềm tự hào của em với bạn bè đến thăm. Gần cửa sổ, ba kê cho em một bộ bàn ghế bằng nhựa tổng hợp màu xanh lục. Bên trên mặt bàn là một cây đèn nê - ông nhỏ, bệ đèn có chiếc giá cắm bút bằng nhựa màu hồng nhạt. Còn chiếc ghế thì có lưng rựa nên em ngồi thật thoải mái. Buổi sáng, nắng sớm luồn qua khe cửa, rọi lên bàn những vệt sáng lung linh. Cùng với những chị gió tinh nghịch, chúng như nhảy múa theo nhịp bút viết lên những trang vở còn thơm mùi giấy mới.
6,
Trong chương trình Ngữ văn lớp 6, em đã được học năm truyền thuyết. Mỗi truyền thuyết đều để lại cho em một ý nghĩa sâu sắc. Nhưng em thích nhất là truyền thuyết "Bánh chưng, bánh giầy". Câu chuyện xảy ra như sau:
Vua Hùng Vương thứ sáu lúc về già muốn tìm người nối ngôi. Nhưng nhà vua có tới hai mươi người con, không biết truyền ngôi cho con nào cho xứng. Không như những đời vua Hùng trước chỉ truyền ngôi cho con trưởng, vua Hùng thứ sáu nghĩ rằng, người nối ngôi phải là người có tài, nối được chí vua, biết thương yêu dân chúng, không nhất thiết cứ phải là con trưởng. Nghĩ mãi, nghĩ mãi. Cuối cùng, vua gọi các con đến và nói:
– Giặc vẫn nhiều lần sang xâm lược nước ta. Nhờ phúc ấm của Tiên vương, ta đều đánh đuổi được. Đất nước đã thanh bình. Nay ta đã già rồi, không còn sống bao lâu được nữa. Ta muốn tìm người nối ngôi để chăm lo cho dân chúng được ấm no, hạnh phúc. Người nối ngôi phải nối được chí ta, không nhất thiết phải là con trưởng. Năm nay, nhân lễ Tiên vương, ai làm vừa ý ta, ta sẽ truyền ngôi cho người đó. Xin Tiên vương chứng giám.
Nghe vua nói, các lang ai cũng muốn ngôi báu về tay mình nhưng không ai biết ý vua như thế nào. Họ chỉ biết đua nhau làm cỗ thật ngon, đầy sơn hào hải vị cho vua cha vừa lòng.
Người buồn nhất là Lang Liêu. Chàng là con thứ mười tám của vua Hùng. Mẹ mất sớm, chàng ra ở riêng từ nhỏ, suốt ngày chăm việc cấy cày. Trong khi các anh em sai người đi tìm của ngon vật lạ dâng vua thì Lang Liêu chẳng có gì. Trong nhà chàng chỉ có khoai và lúa. Nhưng những thứ đó thì tầm thường quá.
Một hôm, chàng mơ thấy thần đến và bảo:
– Trên đời này, không gì quý bằng hạt gạo. Hạt gạo là hạt ngọc của trời. Hãy lấy gạo làm bánh để tế lễ Tiên vương.
Tỉnh dậy, Lang Liêu mừng thầm. Chàng suy nghĩ hồi lâu rồi lấy thứ gạo nếp trắng tinh, vo thật sạch, lấy đậu xanh và thịt lợn làm nhân, lấy lá dong xanh gói bánh. Để đổi kiểu, cũng thứ gạo nếp ấy, chàng đổ lên giã nhuyễn. Bánh làm xong. Lang Liêu phân vân không biết gọi tên bánh là gì.
Đến ngày lễ Tiên vương, các lang đem đến biết bao sơn hào hải vị, nem công chả phượng… Vua Hùng xem qua một lượt rồi dừng chân trước chồng bánh của Lang Liêu. Rất vừa ý, vua cha cho gọi chàng lên để hỏi. Lang Liêu bèn đem giấc mộng gặp thần ra kể. Vua ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
– Bánh hình tròn tượng trưng cho Trời, ta đặt tên là bánh giầy. Bánh hình vuông tượng trưng cho Đất, ta đặt tên là bánh chưng. Lang Liêu đã làm vừa ý ta, Lang Liêu sẽ nối ngôi ta. Xin Tiên vương chứng giám.
Từ đó, nước ta chăm nghề trồng trọt chăn nuôi và có tục ngày Tết làm bánh chưng, bánh giầy. Thiếu chúng là thiếu hẳn hương vị ngày Tết.
7,
Bức tranh của tôi không được vẽ bằng chất liệu hội hoạ. Nó được vẽ bằng quá trình diễn biến tâm trạng của anh, thông qua lời kể vô cùng xúc động của mình. Đó là "Mèo con" có tấm lòng nhân hậu. Đấy cũng là vẻ đẹp của tôi trong cuộc sống đời thường mà ta có thể gặp bất cứ ở đâu trên đất nước mình
8,
Sr nha câu 8 cậu tự làm hộ mk nha
CHÚC CẬU HỌC TỐT
bài 1:
Vùng đất Cà Mau mở ra trước mắt chúng tôi những cảnh tượng vô cùng độc đáo và ấn tượng.
Sông ngòi, kênh rạch ở Cà Mau bủa giăng chi chít chẳng khác nào mạng nhện. Sông nước Cà Mau ngập tràn trong sắc xanh của trời, của nước và của cây cỏ. Bầu trời xanh ngát không một gợn mây. Dòng nước xanh trong khẽ gợn những con sóng nhỏ. Chung quanh là vẻ xanh tươi mơn mởn của cây lá. Những sắc xanh ấy hòa phối thành một vẻ thanh bình, mát dịu của vùng nước non này. Những khu rừng xanh bốn mùa bao giờ mang trong nó thanh âm rì rào bất tận. Thanh âm ấy hòa nhịp với tiếng rì rào từ biển Đông và vịnh Thái Lan càng đem đến cho con người đắm chìm vào vẻ đẹp nơi này. Tôi thật sự choáng ngợp về không gian rộng lớn mênh mông của sông nước Cà Mau.Thuyền qua Chà Là, Cái Keo rồi xuôi dòng Bảy Háp... Biết tôi lần đầu đến Cà Mau, anh bạn tôi giải thích: Ở đây người ta gọi tên đất tên sông không phải bằng những danh từ mĩ lệ mà cứ theo đặc điểm riêng của nó gọi thành tên. Ví như gọi rạch Mái Giầm, vì hai bên bờ mọc toàn mái giầm, thứ cây cọng tròn, sống nhẹ, với chỉ một tán lá xòe ra hình chiếc bơi chèo nhỏ. Gọi là kênh Ba Khía vì hai bên bờ, tập trung toàn những con ba khía, một loài còng biển lai cua, càng màu tím đỏ, làm mắm mà ăn chung với tỏi ớt thì tuyệt ngon. Thảo nào hôm qua đi qua kênh Bọ Mắt, không hiểu tại sao tự nhiên người tôi cứ mẩn ngứa đỏ cả lên. Nhìn lướt qua, anh lái thuyền nói tôi bị con bọ mắt đốt. Thì ra cái tên Bọ Mắt ra đời vì trên dòng kênh có rất nhiều loài côn trùng ấy. Rồi tôi lại thắc mắc hỏi anh về cái tên xã Năm Căn thì anh cho biết nghe nói ngày xưa, vùng đó chỉ có một cái lán năm gian được những người đến đó đốn củi hầm than dựng tạm bợ trên triền sông. Vì thế mà từ Cà Mau còn có nghĩa là vùng nước đen là như vậy.
Cuối cùng cũng đến dòng sông Năm Căn nổi tiếng. Chắc hẳn mỗi người đến với dòng sông này sẽ phải trầm trồ khi nhìn thấy những con cá đen trũi đua nhau bơi hàng đàn giữa đầu sóng trắng. Dòng Năm Căn mênh mông, rộng hơn ngàn thước. Dọc hai bên bờ sông là rừng đước xanh ngút ngàn, chẳng khác nào hai lũy thành vững chắc. Từng ngọn đước bằng tăm tăm, lớp này chồng lên lớp kia ôm lấy dòng sông, đắp từng bậc màu xanh lá mạ, màu xanh rêu, màu xanh chai lọ… lòa nhòa ẩn hiện trong sương mù và khói sóng ban mai. Đặc biệt nhất là cảnh chợ Năm Căn thật tấp nập. Đây là lần đầu tiên tôi có được một trải nghiệm thú vị như vậy. Chợ họp sát bên bờ sông với những túp lều thô sơ lợp bằng lá cùng những ngôi nhà văn minh hai tầng xây kiên cố bằng gạch. Cô hướng dẫn viên nói rằng, xóm chợ lúc nào cũng có những hình ảnh quen thuộc: những đống gỗ chất cao, những cột đáy của các nhà thuyền dập dềnh trên sóng. Vẻ độc đáo của chợ Năm Căn chính là chợ họp trên sông nước, mà tôi thường nghe đến với cái tên - chợ nổi. Mọi người trong chợ, từ người mua đến người bán đều trao đổi trên thuyền. Nơi đây quy tụ nhiều người bán hàng thuộc các dân tộc khác nhau: người Hoa, người Miên, người Chà Châu Giang… Tôi cảm thấy ấn tượng nhất là hình ảnh người con gái Hoa kiều bán hàng xởi lởi, những người Chà Châu Giang bán vải, những bà cụ già người Miên bán rượu, với đủ các giọng nói líu lô, đủ kiểu ăn vận sặc sỡ.
Quả thật, hành trình xuôi dòng trên vùng sông nước Cà Mau là một trải nghiệm vô cùng thú vị của tôi.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK