ai cũng biết, thời nay đất nước ta đã sống chung với covid 3-4 năm liền. Nó đem lại sự đau thương, chết chóc, bệnh tật. Cũng chính vì nó mà lũ học sinh tụi em không được cắp sách đến trường. Nhưng tri thức là vô tận nếu tiếp tục ngưng giảng dạy thì con người chúng ta sẽ chậm một hay một nghìn bước để bước đến tương lai. Nên các trường trên địa bàn em và cả nước đã quyết định học online, cách dạy học không mấy hiệu quả nhưng cũng đem lại kha khá kiến thức căng bản cho chúng em. Khi học bằng cách này dù khó nghe nhưng thầy cô vẫn cố gắng nhắc lại cho ai không hiểu hay thậm chí lắng nghe học sinh. Trong đó em nhớ nhất là cô Oanh, người cô dạy môn tiếng anh của em.
Em vẫn còn nhớ như in hôm đó là ngày đầu tuần, ngày đầu tiên em đi học lại sau kì nghỉ dài bên gia đình. Tiết đầu là tiết cô Oanh. Lúc em vào phòng học em thường vào sớm nên lúc đó chỉ có em vài bạn khác và cô. Lúc đó mới chuyển vào lớp mới nên em sợ lắm không dám bật mic nói chuyện như các bạn. Nhưng rồi giọng cô cất lên : "Em kia mới vào đúng không, bật mic lên giới thiệu cho cô biết lớp với nào". Em ngượng ngùng bật mic tự giới thiệu về bản thân. Em lo là giọng mình có lớn quá không, có nghe ghê quá không thì cô nói : "mấy đứa đừng ngại cô không la đâu chưa tới giờ vào học mà" rồi cô bắt đầu kể chuyện cho chúng em nghe. Câu chuyện của cô pha chút hài hước, vui nhộn và bất ngờ mọi người nghe rất hăng say cho đến lúc đủ người bắt đầu vào lớp.
Giọng cô trầm ấm cất lên, tiếng giảng bài cô dù không có gì đặc biệt hơn những thầy cô khắc nhưng có cái gì đó cuốn hút em lạ thường. Từ đó mỗi lần đến tiết cô em đều như thường lệ vô sớm và hỏi cô kể chuyện cho bọn em nghe. Câu chuyện cô ngắn nhưng cuốn hút, kèm theo sự vui tính của cô nó hòa trộn thành bản hòa ca với nét riêng của cô giáo em. Em không biết từ khi nào mà em dám mở mic nói chuyện với cô, với các bạn. Xung phong giơ tay trả lời câu hỏi. Có lẽ cô là người truyền cho em động lực mê người ấy.
Ở thời học sinh, lúc nào cũng là kỉ niệm vui, hờn, ghét, hạnh phúc cùng thầy cô, bạn bè. Bởi chính nhưng giáo viên là người giúp em tự tin hơn bước ra đời như cô Oanh. bạn bè là thứ bên cạnh em cho em hiểu thế nào là cuộc sống. Cô Oanh là phần động lực cho em vương tới, em muốn trở thành một giáo viên hay một người thành công như cô. Em yêu quý tất cả mọi thứ ở trường. Cảm ơn cô và mọi người luôn bên em dù lúc học online hay học trực tiếp.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK