Trong rất nhiều các loại hoa như: hoa hồng, hoa thược dược, hoa cúc, hoa oải hương… thì em thích nhất là loài hoa sen. Một lần về quê chơi, em đã được bà ngoại dẫn ra đầu làng để ngắm nhìn và thưởng thức vẻ đẹp của loài hoa xinh đẹp này. Đó là một sớm mùa hè tinh mơ và mát mẻ. Một không khí thật đẹp tại đầm sen. Ẩn hiện sau những màn sương sớm mỏng manh là hình ảnh những bông hoa sen. Những bông hoa sen nở trong đầm lầy, có đủ các màu sắc: nào hồng, nào trắng. Xen lẫn vào đó là màu xanh thẫm đến đặc biệt của những chiếc lá sen. Có những bông hoa sen còn chúm chím, xinh xinh trông hệt như những cô thiếu nữ tuổi còn trẻ, còn đang e ấp, ngại ngùng. Có những bông hoa sen lại nở xòe ra rực rỡ, phô hết ra được toàn bộ vẻ đẹp của mình. Bên trong hoa sen lại nhị hoa màu vàng tươi trông thật thích mắt. Hương hoa sen thì không nồng nàn như hoa hồng mà lại dịu nhẹ, thoảng qua nhưng không kém phần quyến rũ. Hương hoa sen quyện vào trong không khí còn ẩm hơi sương vào sáng sớm làm cho con người không khỏi siêu lòng, ngây ngất. Em rất yêu hoa sen!
Bạn tham khảo nhé !!
A: Mở bài:
- Đất nc Việt Nam có hàng vạn hàng ngàn loài cây khác nhau. Cây nào cx đẹp, cx mang cho mình một ý nghĩa riêng, nhg đối với em tre đã mang lại cho em nhiều ấn tưởng sâu sắc nhất. Tre tượng trưng cho sự kiên cường, bền bỉ, hiên ngang, bất khuất khiến em ngưỡng mộ và trân trọng nó.
B: Thân bài:
Ý 1: Tôi yêu cây tre bởi cây tre có những đặc điểm thật đáng khâm phục
- Hầu như tre không bao giờ đứng riêng lẻ mà mọc thành từng bụi. Thân tre có nhiều cành nhỏ níu chặt lấy nhau khiến tôi có cảm giác như cả gia đình đoàn kết, yêu thương, đùm bọc, người mẹ dang đôi tay ôm lấy người con, anh chị đưa tay nâng đỡ em mình. Chính điều đó đã giúp cho họ hàng nhà tre có đủ sức mạnh vượt qua những phong ba, bão tố khắc nghiệt. Chả thế mà nhà thơ Nguyễn Duy đã từng viết:
“Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm”
- Mầm măng mọc lên ngay giữ mảnh đất khô cằn sỏi đá. Mầm nhọn hoắt, vươn thẳng lên trời gợi ta nghĩ đến sức sống, sự vươn lên và đức tính ngay thẳng của con người dù trong bất cứ hoàn cảnh nào.
- Nhớ đến cây tre, tôi nhớ đến những nét riêng gắn liền với phẩm chất của con người. Tôi yêu cây tre cũng bởi điều đơn giản vậy thôi.
Ý 2: Không biết cây tre có từ bao giờ nhưng tôi yêu cây tre bởi đã từ lấu tre luôn gắn bó với xóm làng, với quê hương, đất nước tôi.
- Trong cuộc sông đời thường, tre là người bạn thân thuộc, cùng cộng sinh cộng cảm với người Việt. Tre hiến dâng tất cả. Từ măng tre ngọt bùi đến cành lá đến gốc tre đều góp phần xây dựng cuộc sống. Tre là “gỗ” làm nhà của người dân quê tôi xưa. Trở về với mái nhà thôn quê, ta vẫn thấy những chiếc rui tre đang oằn lưng đỡ lấy những viên ngói đỏ. Trên những chiếc chõng tre, người mẹ cất tiếng ầu ơ ru các em thơ đi vào giấc ngủ ngon lành. Bên những chiếc điếu cày tre, người nông dân Việt Nam chia sẻ biết bao câu chuyện vui buồn của cuộc sống. Có thể nào nói hết được sự gắn bó của tre đối với người dân quê tôi. Bởi vậy không chỉ có luỹ tre làng mà hầu như nhà nào cũng có một khóm tre ở cuối góc vườn.
- Không chỉ vậy, cây tre còn gắn bó với con người qua bao thăng trầm của lịch sử dân tộc.
- Có thể nào quên được hình ảnh Thánh Gióng nhổ bụi tre đằng ngà đã trở thành biểu tượng cho sức mạnh chiến thắng thần kì của dân tộc ta đối với kẻ thù xâm lược lớn mạnh. Trải qua nhiều thời kì lịch sử, các luỹ tre xanh đã trở thành “pháo đài xanh” vững chắc chống quân xâm lược. Tre thật sự trở thành chiến luỹ và nguồn vật liệu vô tận để chế tạo vũ khí tấn công trong các cuộc chiến. Chính nhờ những cọc tre trên sông Bạch Đằng, Ngô Quyền đã đánh tan quân Nam Hán. Những gậy tre, chông tre trong thời kì kháng chiến chống Pháp và chống Mĩ đã trở thành mồ chôn của biết bao tên giặc hung hãn, góp phần làm nên chiến thắng lẫy lừng của dân tộc ta, làm “nên vành hoa đỏ nên thiên sử vàng”. Có ai nhìn thấy cây tre mà không nhớ tới những chiến công oanh liệt ấy. càng khâm phục cây tre, tôi càng tự hào và gắn bó với làng quê Việt Nam hơn.
Ý 3: Cây tre mến yêu còn là người bạn thân thiết của tuổi thơ chúng tôi.
Bên những luỹ tre làng râm mát, chúng tôi có biết bao trò chơi tuổi nhỏ. Lũ con trai chơi trò đánh khăng, đánh đáo, còn lũ con gái lại chọn những cành tre thẳng để chơi trò đánh chặt, đánh chuyền. Ống tre nhỏ được chúng tôi sử dụng làm ống phóc như những chiếc súng nhỏ để chơi trò tập trận. Có lần, chỉ vì tranh nhau súng phóc mà tôi đánh nhau với thằng bạn hàng xốm. Mẹ đã “nhắc nhở” tôi cũng bằng những làn roi tre. Những kỉ niệm ấy làm sao tôi có thể quên được. Chúng tôi lớn lên theo hình bóng của luỹ tre làng
C: Kết bài:
- Có lẽ không một người dân Việt Nam nào là không biết đến cây tre. Dù ngày hôm nay, khi xã hội ngày càng phát triển thì hình ảnh lũy tre làng vẫn còn in đậm trong tâm trí mỗi người con đất Việt như một tiếng gọi thiêng liêng của quê hương, đất nước.
** Không chép mạng**
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK