Gửi nhóc, chị phải làm lại cho nhóc đấy 😉!
*Quạc*
$@^{}$ $Kem^{}$
Bài Làm:
Tác giả Tế Hanh là người con máu mủ tại một làng chài ven biển tỉnh Quảng Ngãi .Ông có mặt trong phong trào thơ mới ở chặng cuối (1940-1945) với những bài thơ mang nặng nỗi buồn và tình yêu nhớ quê hương thắm thiết. Bài thơ "Quê hương" là sự mở đầu cho chùm thơ viết về quê hương của tác giả. Bài thơ khắc họa vẻ đẹp của người dân làng chài và cùng đó thể hiện tình yêu quê hương sâu đậm của tác giả-những cái cảm giác của người con xa quê. Đặc biệt, chỉ qua khổ giữa, nhà thơ đã đưa chúng ta bay hồn vào cái khung cảnh thiên nhiên và cảnh lao động tuyệt đẹp của người dân chài , bây giờ, hãy cùng tôi bay vào cái vẻ đẹp ấy nhé!
Đầu tiên, trong không gian của một buổi sớm trong trẻo, tác giả đã miêu ta cảnh sinh hoạt hàng ngày của làng chài :
"Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá"
Khung cảnh nơi biển cả mở ra đẹp đẽ, thơ mộng với tiết trời trong tươi, gió thoang thoảng dưới bầu trời quang đãng của buổi chiều thơ mộng. Tronng cái không khí của một buổi sớm mai ấy, "dân trai tráng"-những thanh niên khỏe mạnh đã bắt đầu công việc hàng ngày trong ngày mới " bơi thuyền đi đánh cá" , có thể công việc nặng nhọc vầy chỉ những người trai khỏe khoắn mới làm được, còn phụ nữ ở nhà chăm sóc con cái hoặc ra phiên chợ để bán những con cá hôm trước . Chuyến đi đánh cá như một hành trình phiêu lưu với niềm hăng say, phấn khởi, đầy quyết tâm của mọi người mong mỏi được bội thu mà biển mẹ đã cho ta những con cá tươi ngon. Hành trình của họ trên con thuyền khi lướt trên mặt biểnlà một quá trình đầy gian nan khó khăn nhưng cũng thật vui dưới giai điệu của bài thơ :
"Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang"
Chiếc thuyền được ví von như con tuấn mã- hình ảnh thuyền bỗng trở nên thật mạnh mẽ, dũng mãnh vượt biển đưa con người đến nơi có vật phẩm quý giá của biển khơi . Ngoài hình ảnh so sánh đó đi cùng với các động từ mạnh như "hăng" - thể hiện chiếc thuyền đang vươn đến cái bến nơi mà ta khai thác vật phẩm thiên nhiên, động từ "phăng" lại thể hiện tinh thần của người dân chài, các anh ,bác đã vươn sức đua với thiên nhiên , đưa mái chèo vượt "trường giang" , tức là vượt mọi khó khăn, vượt biển để đến cái nơi "kho báu" cần tìm.Có thể nói , con thuyền trong thơ của Tế Hanh quả là con thuyền không khuất phục. Trước biển nước mênh mông nhưng những chiếc thuyền nhỏ bé lại nổi lên lướt nhẹ nhàng mà sức mạnh mẽ vượt trùng khó khăn, nó đèo những "chiến binh" ra khơi với lòng sục sôi nhiệt huyết, hiên ngang. Tất cả đã tạo nên một bức tranh của tư thế sẵn sàng làm công việc mới bắt đầu thật phong phú và mạnh mẽ làm sao!
Cánh buồm trương, to như mảnh hồn làng
Rướn thân trắng bao la thâu góp gió…
Lại một biện pháp so sánh nữa, đó là so sánh cánh buồm "trương to như mảnh hồn làng" . Lúc này, vẻ đẹp thơ mộng trữ tình ùa về trong tưởng tượng của ta, cánh buồm trắng phấp phới bởi gió dưới ánh mai hồng của bầu trời trong trắng, nó là biểu tượng của ngôi làng chài thân yêu. Dường như, đó chính là linh hồn của con người làng chài , nổi bật và tỏa sáng giữa nơi biển khơi. "Rướn thân"- cánh buồm biết rướn thân ư? Không, đó chính là sự nhân hóa mĩ miều của tác giả. Nếu cánh buồn là biểu tượng của mảnh hồn làng mà "rướn thân trắng bao la thâu góp gió" , tức đó là hình ảnh ẩn dụ, ngôi làng thân yêu vẫn luôn theo chân các anh , "góp gió" như là luôn ấp ôm , ủ ấm những người con làng biển đang ra khơi. Ngoài bụng biển sẽ gặp nhiều khó khăn bất trắc, nhưng "mảnh hồn làng" luôn che chở bảo vệ mọi người khỏi những vấn đề ngáng đường họ trong cuộc phiêu lưu hào hứng.Nhưng rốt cục thì đó cũng chỉ là một hình ảnh bay bổng, trí tưởng tượng phong phú, hấp dẫn nhưng cũng thể hiện được vẻ đẹp bao la , tươi đẹp của chuyến "phiêu lưu" đầy khó khăn ấy.
Nghĩ rằng khó khăn sẽ bị khuất phục, vật phẩm mang về sẽ ít, nhưng không, như trên đã nói, đã đi với lòng nhiệt huyết quyết tâm cùng sự hiên ngang khí phách thì khó khăn đó có là gì!
Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ
Khắp dân làng tấp nập đón ghe về.
Không khí náo nhiệt của những người dân làng chài đón ghe thuyền đánh cá trở về. Cái "ồn ào trên bến đỗ" là sự tấp nập hớn hở mong ngóng thành quả sau một đêm đánh bắt cá ngoài biển mẹ. Không khí tươi vui của vùng biển thật ấm lòng, không chỉ có những gia đình của người đi đánh cá mà là "khắp dân làng" , họ cùng nhau đến đón ghe thuyền trở về trong niềm vui và sự phấn khởi mà mẹ thiên nhiên đã ban tặng cho các con làng chài. " Nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe" - đó là lời cảm ơn chân thành của những người dân chài hay chính tác giả với trời biển. Nhờ ơn trời mà biển lặng không có sóng gây khó khăn trong chuyến đi mà mọi người đã bội thu trong chuyến này "cá đầy ghe" . Đó quả là một thành quả cho niềm hăng say với công việc , là món quà thiên nhiên gửi gắm, nuôi nấng dân chài. "Những con cá tươi ngon thân bạc trắng" - đây là hình ảnh toát lên tất cả vẻ đẹp bội thu của các chàng trai . Cá tươi ngon roi rói, thân vẫn còn vẩy bạc trắng, phiên chợ lần này chắc hẳn sẽ làm ấm lòng người dân làng nơi đây.
Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng,
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;
Hình ảnh người dân làng chài hiện lên thân quen với làn da" ngăm rám nắng" , thân hình "nồng thở vị xa xăm" . Dù có làn da khác biệt những người vùng đất liền, nhưng họ rất khỏe mạnh, đậm chất biển , thân hình vạm vỡ với vẻ đẹp lãng mạn "vị xa xăm" . Tác giả đã miêu tả hình ảnh dân trai tráng làng chài rất chi tiết , cụ thể, nhằm toát lên vẻ đẹp tráng cường, sự lam lũ vất vả không phục của người dân chốn biển cả. Tác giả không chỉ để ý đến hành động , hình ảnh và cuộc sống con người mà ông còn cảm nhận được vẻ đẹp, cảm nhận được hồn của chiếc thuyền" tuấn mã" kia"
Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
Chiếc thuyền được tác giả ví như con người. Chúng ta cứ nghĩ nó vô tri , vô giác nhưng trong đoạn thơ này, tác giả đã biến hóa nó như một con người .Sau một hành trình dài vượt biển,ban đầu nó mạnh mẽ hăng hái vượt muôn trùng khó khăn, vượt biển đên "kho báu thiên nhiên" thì giờ đây nó cũng mệt mỏi , nằm im lìm bên bến, như đang chìm vào giấc ngủ và tận hưởng niềm vui bội thu của dân làng chài. Và ở đây, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ chuyển đổi cảm giác người đọc. Có lẽ Tế Hanh đã nếm được vị mặn mòi của biển cả nhưng tai thì lại "nghe"thấy được vị của muối và cảm giác như nó đã thấm dần , ăn sâu ăn mòn vào trong thớ vỏ con thuyền hay đang thấm đậm vị quê hương ấy vào chính tác giả- người con đất mẹ đẻ xa quê trở về. Hay có thể nói, đó là sự hòa hợp của vạn vật kể cả con người cuốn vào cùng thả hồn vào cuộc sống lam lũ với biển cả thân yêu.
Nhìn chung, qua những khổ thơ này, tác giả như đã vẽ lên vẻ đẹp của thiên nhiên, vẻ đẹp của những người dân làng chài lam lũ làm việc say mê hăng hái đến sự phấn khởi không khí tươi vui của mọi người khi bội thu. Và đó, dưới ngòi bút hiện thực sâu lắng mà trữ tình của Tế Hanh đã vẽ lên vẻ đẹp quê hương thơ mộng yên ấm của người dân vùng biển. Quả là khi xa quê trở về, sẽ cảm nhận và nói viết lên những cảm nhận chân thực nhất về những gì hiện ra và diễn ra trong tưởng tượng và cả hiện thực. Đó cũng là bức tranh cảnh lao động làng chài vừa đậm chất thơ mộng trữ tình nhất và cũng vui vẻ yên ấm nhất đối với tôi. Thật tuyệt!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK