Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào,
Tình mẹ tha thiết như biển Thái Bình ngọt ngào
Lòng mẹ êm ái như dòng suối chiều rì rào.
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng mẹ yêu.
Đó là khổ đầu của bài hát ''Lòng mẹ'' của tác giả Y Vân. Mẹ luôn là người yêu thương, quan tâm lo lắng cho ta trong mọi hoàn cảnh, luôn bên cạnh ta dù trong những phút yếu lòng. Nhất là khi chứng kiến cảnh mẹ chăm sóc tôi ốm, tôi càng thấm thía hơn điều ấy.
Có những lúc tôi cảm thấy mình thật ngốc vì dù mẹ có mắng mỏ hay trách móc tôi thì suy cho cùng cũng là để em nên người chứ đâu có phải vì ghét bỏ gì tôi. Có ai lại ghét bỏ đứa con mình dứt ruột chín tháng mười ngày sinh ra cơ chứ. Ấy vậy mà, thỉnh thoảng em vẫn cáu gắt, hờn dỗi và cãi lại mẹ. Rồi cho đến một ngày, khi em bị ốm nhìn thấy mẹ chăm sóc em mệt mỏi, vất vả như thế em mới càng thấm thía hơn về giá trị của tình mẫu tử.
Hôm đó, mẹ tôi đã dặn tôi phải mang áo mưa đi vì thời tiết đã dự báo, nhưng vì thấy tròi nắng to nên tôi ko mang theo nữa. Thế rồi chiều về, mây đen ùn ùn từ đâu kéo tới mà tôi ko thể nhờ đc ai, tôi bèn đứng đợi. Đợi lâu mà mưa cũng ko tạnh, mà trời cũng sắp tối. Về đến nơi tôi ướt như chuột lột. Mẹ nhìn tôi đầy lo lắng.
Mẹ tôi công việc bận bịu lại càng bận bịu hơn khi tôi bị ốm. Cơn sốt kéo dài do tôi bị cảm nắng, người mệt lả, toàn thân nóng ran, miệng khô đắng lại…Tôi nằm rên ừ ừ…còn mẹ thì hai chân như đánh ríu vào nhau. Mẹ vo gạo bắc lên bếp chút cháo, rồi chườm túi đá cho tôi. Sau đó mẹ giúp tôi đo nhiệt độ.
Chốc chốc, mẹ lại đến sờ vào trán tôi. Đôi tay nhẹ nhàng và ấm áp. Cái khô ráp chai sạn biến đâu cả rồi,tôi chỉ thấy dường như đôi bàn tay ấy có sức mạnh diệu kỳ khi chạm vào da thịt tôi. Mẹ đỡ tôi ngồi dậy, kê đầu tôi vào cánh tay, mẹ chăm cho tôi từng viên thuốc. Thấy tôi uống có vẻ khó khăn mẹ tôi lại động viên: “Ráng uống cho mau lành bệnh rồi còn đến trường với thầy cô, bạn bè, còn nghe mẹ kể chuyện, dạy con học nữa chứ?”
Dù mệt nhưng tôi vẫn nhìn thấy nếp quầng thâm trên mắt mẹ,tóc lòa xòa dính bết vào trán với những giọt mồ hôi nhễ nhại. Trong đôi mắt dịu hiền ấy như ngân ngấn nước mắt.Mẹ cho tôi nằm xuống gối, vừa thổi cháo, vừa đút cho tôi. Cái hương vị quen thuộc của bàn tay nội trợ thường ngày lại ùa về trong tôi. Tay mẹ luồn chiếc khăn lau mồ hôi dọc sống lưng cho tôi. Gió từ tay mẹ lại làm hạ nhiệt cho tôi.
Rồi tôi ngủ thiếp dần...thiếp dần.
Sáng hôm sau thức dậy, mặt trời đã lên cao, ngoài vườn lảnh lót tiếng chim ca. Mẹ choàng dậy khi thấy tôi cử động tay. Đôi mắt màu nâu ấy, sao hôm nay nó khác thế, nó thâm quầng và khô do sự thiếu ngủ do cả đêm qua mẹ chăm sóc tôi ư, đúng rồi, mẹ đã thức trắng đêm vì tôi, vì tôi đã ko nghe lời mẹ .
Nhờ có sự chăm sóc của mẹ, không bao lâu tôi đã khỏi hẳn. Nhớ lại hình ảnh mẹ lo lắng đến bơ phờ cả người, tôi thầm hứa từ giờ sẽ chăm sóc bản thân cẩn thận, để mẹ không phải lo lắng cho tôi nữa.
Cho mình xin ctlhn và nhớ vote cho mk nha
Nhớ đừng báo cáo vì hãy đọc kĩ bài xem, ko phải chép mạng đâu
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK