Trang chủ Tiếng Việt Lớp 5 . Trong 5 năm ở Tiểu học, em đã được...

. Trong 5 năm ở Tiểu học, em đã được học nhiều thầy (cô) giáo. Hãy kể một kỉ niệm làm em xúc động và nhớ mãi về tình thầy trò. - câu hỏi 1596443

Câu hỏi :

. Trong 5 năm ở Tiểu học, em đã được học nhiều thầy (cô) giáo. Hãy kể một kỉ niệm làm em xúc động và nhớ mãi về tình thầy trò.

Lời giải 1 :

Tham khảo:

            Thầy cô không chỉ đơn thuần là những người cung cấp tri thức mà còn là người dạy mỗi học trò cách sống, người tiếp thêm động lực để mỗi học trò cố gắng. Động lực ấy đôi khi chỉ đơn giản là niềm tin. Nhờ sự tin tưởng của một người thầy mà em đã thay đổi chính mình.

            Khi còn học tiểu học em là một cậu bé nghịch ngợm, ham chơi. Có một thời gian em chỉ thích chơi các trò chơi điện tử, không chú tâm vào việc học hành. Bố mẹ em rất lo lắng, thường xuyên nhắc nhở nhưng vẫn cảm thấy chán nản, không hề có động lực học tập chút nào. Một thời gian sau, em học cấp một, kì thi tuyển sinh lên cấp hai cũng bắt đầu. Bố mẹ vẫn muốn em vào học tại một trường học có chất lượng giảng dạy tốt nhất trong huyện. Em tự nhận thấy với năng lực của mình rất ít khả năng có thể đỗ được vào trường đó.

    Thật may mắn lúc đi thi em vẫn tạm làm được một số bài. Em đã vào được trường nhưng vì điểm thấp hơn nhiều so với các bạn nên em học ở lớp cuối cùng của khối đó là lớp 6A7, còn những bạn điểm cao sẽ được học ở lớp 6A1. Nhờ có môi trường học tập tốt, em đã bớt ham chơi hơn và tập trung học tập. Khi học lên cấp hai có một môn học mới là môn Vật lí, em cực kì thích môn học ấy. Cô Hương dạy môn Vật lí luôn khen em có tố chất thông minh, cần cố gắng phát huy. Em cũng thấy tin tưởng vào khả năng của mình hơn. 

    Sau một năm học lớp 6, nhà trường em tổ chức ba lần kiểm tra khảo sát lại chất lượng học sinh và xếp lại lớp cho phù hợp với năng lực mỗi bạn. Em luôn tự ti vì trước kia mình từng học kém nên không bao giờ nghĩ mình sẽ được chuyển lên các lớp có trình độ tốt hơn. Thế nhưng trước kì thi đã có một người tạo động lực để em cố gắng nhiều hơn. Người đó chính là thầy Điệp thầy giáo dạy Vật lí ở trường em.

    Trước kì thi hai tuần, cô Hương có cho chúng em làm riêng một bài khảo sát nhỏ để kiểm tra năng lực của mỗi bạn, từ đó cô có thể hướng dẫn thêm về phần các bạn còn chưa hiểu rõ. Trong bài khảo sát đó em làm tương đối tốt. Một hôm trong giờ ra chơi, thầy Điệp đến trước cửa lớp em để tìm gặp em. Lúc đó em thắc mắc lắm: “Tại sao thầy lại biết tên mình trong khi thầy chưa dạy mình bao giờ. Mà mình cũng có gây ra lỗi gì trong tuần đâu nhỉ?”. Bước đến cửa lớp em lễ phép:

    - Em chào thầy ạ? Thầy tìm em có việc gì hả thầy?

    Thầy cười rất tươi hỏi lại em:

    - Em là Khánh đúng không? Thầy chỉ muốn gặp em để nói chuyện một chút thôi. Thầy vừa được xem tập bài khảo sát mà cô Hương cho lớp 6A7 làm, bài của em là bài đạt điểm cao nhất lớp. Thầy thấy rất ấn tượng vì em có cách làm bài thông minh và sáng tạo đấy!

    Nghe thầy nói vậy em thực sự rất vui mừng, không ngờ bài làm của mình lại được đánh giá cao như vậy. Em cảm ơn thầy cô rối rít. Thầy chỉ gật đầu rồi nhìn em cười. Tiếng trống vào lớp vang lên, thầy phải đi dạy trong tiết tới, trước khi đi thầy lại dặn:

    - Em là một cậu bé rất có năng lực, thầy cũng đã nghe cô Hương nhận xét về em rất tốt. Trong tháng tới trường sẽ tổ chức thi khảo sát cả khối lớp 6, thầy hi vọng em sẽ cố gắng làm hết khả năng của mình. Cố lên em nhé!

    Em chỉ biết gật đầu rồi đứng ngẩn người ở hành lang nhìn thầy bước đi. Thật không thể tin được, thầy chưa dạy em bao giờ mà thầy đánh giá cao và tin tưởng vào khả năng của em như vậy. Thậm chí thầy còn trực tiếp đến động viên mình nữa chứ. Sau lần gặp thầy, em cảm thấy mình cần cố gắng hết sức để không phụ sự tin tưởng của thầy cô.

    Em đã ôn thi thật chăm chỉ, qua ba lần khảo sát, em đã được vào học chính thức ở lớp 7A1. Em thầm cảm ơn thầy cô rất nhiều, đặc biệt là thầy Điệp người đã đặt niềm tin vào em. Cũng thật trùng hợp đến năm lớp 7 thầy là người dạy môn Vật lí lớp em. Từ ngày học ở lớp mới em đã học thật chăm chỉ.

             Đến bây giờ em vẫn luôn biết ơn sự dạy dỗ và tin tưởng của thầy. Em hứa sẽ học tập thật chăm chỉ để không phụ sự tin tưởng của thầy.

Thảo luận

-- https://hoidap247.com/cau-hoi/1596449 chj giúp em

Lời giải 2 :

                                        Kể một kỉ niệm về cô giáo của em

Trong mấy năm đi học, em đã có rất nhiều kỉ niệm buồn vui dưới mái trường thân yêu. Nhưng kỉ niệm mà tôi sẽ chẳng bao giờ quên đó là kỉ niệm hồi lớp 1, khi em tập viết và cô giáo đã tận tình cầm tay tôi viết từng nét.

Tròn 6 tuổi, em bước vào lớp một với tất cả sự háo hức. Em học đọc rất nhanh, chỉ nghe cô giáo đọc một lần, em có thể đọc theo vanh vách. Nhưng viết với em quả là một hành trình gian nan. Em thuận tay trái, từ nhỏ mẹ đã rèn cho em cầm bút tay phải. Nhưng cứ khi nào không có ai nhìn là em lại đổi tay. Cô giáo đầu tiên của em tên là Ngọc. Đúng như cái tên, cô xinh xắn và rạng rỡ, lại trìu mến, hiền dịu. Cô biết em thuận tay trái nên thường xuống bàn quan sát tôi viết. Bước vào học kì hai, chúng tôi tập viết chữ nhỏ, lại viết những bài chính tả dài hơn. Chữ em dần nguệch ngoạc. Trong giờ chính tả hôm đó, cô chép những dòng chữ tròn trịa lên bảng, chúng em chép vào vở của mình. Vì thấy cô không để ý, em lại đổi tay để viết.

Đến cuối buổi học, cô Ngọc trả vở chính tả cho chúng em. Cô bắt đầu nhận xét. Bỗng, cô nhắc tới em: “Bạn Gia Bảo hôm nay viết có tiến bộ. Tuy nhiên, cô nghĩ là con đang quên một điều.” Em hoảng hốt cúi mặt xuống. Trong tà áo dài thướt tha, cô bước xuống bàn em và tiếp lời: “Cả lớp nhớ cô dặn khi viết, tay chúng ta cầm bút thế nào không?” Lớp tôi đồng thanh nhắc lại lời cô dặn. Cô lại nói: “Tuy vậy, bạn Gia Bảo vẫn quên. Cô phê bình Gia Bảo trong buổi học ngày hôm nay.” Rồi cô nhìn thẳng em và nói: “Cô hi vọng Gia Bảo sẽ nhớ lời cô dặn.” Một vài bạn cất tiếng cười chê bai. Nghe thấy vậy, khuôn mặt em nóng bừng, nước mắt ứa ra và bàn tay vò trang vở vừa viết. “Cô thấy hôm nay chữ con viết tròn, đều đúng khoảng cách. Con viết đẹp hơn rất nhiều bạn.” – Cô lại nhẹ nhàng nói. Cả lớp im phăng phắc. Em được cô khen lại thấy êm lòng nên trút bỏ được cơn tức giận của một cậu con trai hiếu thắng.

Từ đó, em kiên trì rèn viết bằng tay phải. Lên lớp 2, tôi đã viết được những dòng chữ vô cùng sạch đẹp. Dù bây giờ, em không còn được học cô nữa, nhưng những bài học lí thú hay lời dạy ân cần của cô vẫn còn in đậm trong tâm trí em

Bạn có biết?

Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.

Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thư

Tâm sự 5

Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK