Mùa hè năm lớp 2, do thành tích công việc của bố em nên công ty của bố em đã thưởng cho cả nhà một chuyến đi đến Đà Nẵng. Chuyến đi thật là thú vị và hấp dẫn.
Sáng hôm đó, em xắp xếp hành lí để cùng đi chơi. Tối hôm đó, em và cả nhà bắt xe buýt để đến trạm tàu hỏa. Chuyến đi bắt đầu khoảng 9 giờ tối, trong lòng em rất vui và háo hức. Khi lên tàu, em đã ngủ tới sáng, giấc ngủ thật là ngon và thơ mộng. Sáng hôm sau, khoảng 6 giờ 30 phút sáng. Nhìn ra ngoài cửa sổ, em nhìn thấy ông Mặt Trời chiếu xuống những cánh đồng vàng óng, lũ chim chích vui đùa trên cành cây. Người nông dân cùng bác trâu khỏe khoắn ra đồng làm việc. Những hình ảnh đó đã tạo nên bức tranh đầy màu sắc.
Em và mọi người đã về khách sạn để nghỉ ngơi. Sau đó mọi người cùng nhau đi xuống tầng 2 của khách sạn để ăn tối. Bữa tối rất ngon và đầm ấm. Bỗng nhiên bố gắp cho em một con tôm và nói:
- Con ăn con cá này đi. Nó rất ngon và cung cấp chất canxi nhiều lắm đấy!
- Dạ! Con cảm ơn ạ! Em trả lời.
Sáng hôm sau, cả nhà cùng đi đến thành phố cổ Hội An. Đúng như cái tên của nó, trông Hội An rất cổ kính và đẹp đẽ. Em đã cùng mọi người đi mua đồ, ăn chè,..... rất thú vị. Đến tối, cả nhà ghé vào một nhà hàng ở gần đó để ăn tối. Món ăn ở đó gồm bánh xèo, bánh ít,.... ngon hơn các nơi mà em đã từng thưởng thức. Sau khi ăn tối xong, chúng em lên đường trở về khách sạn để thay đồ đi đến cầu rồng. Khi đến cầu, rất đông người đến xem rồng phun nước, phun lửa. Đông như những hạt cát chen chúc nhau để được sử dụng. Khi xem rồng phun nước, phun lửa em cảm thấy nó thật thần kì và rất thích nó. Và cuối cùng cả nhà cùng về khách sạn ngủ để mai về nhà.
Sáng hôm sau, khi ăn sáng xong. Em cùng bố mẹ đến trạm tàu lửa để về nhà. Em mong ước nếu có cơ hội em có thể đi được đi đến Đà Nẵng một lần nữa.
$#nhakyyeu$
_______${\color{orange}{\text {$Study$ $well$}}}$_______
Bài làm
Khi tôi lên năm, bà tặng tôi một con lật đật màu đỏ. Ngày đó, tôi có rất nhiều đồ chơi nên ít khi chơi con lật đật đó mà cứ vứt lăn lóc ở xó nhà. Lâu dần, bụi bặm bám đầy con lật đật. Nhưng bà không hề trách mắng tôi nửa lời mà chỉ lặng lẽ đem con lật đật ra tắm và kì cọ sạch sẽ.
Kỉ niệm của những ngày thơ ấu đã qua luôn ở trong tâm trí mỗi người. Hai tiếng ngày xưa thật thiêng liên và huyền diệu biết bao! Mỗi khi nhắc tới nó, bao kí ức tuổi thơ lại ùa về trong tôi.
Kỉ niệm tuổi thơ tôi gắn hình bóng bà cái bóng gầy gầy, xiêu xiêu bước đi trên con đường thân quen. Bà như một bà tiên hiền từ, nhân hậu dạy cho tôi những bài học vô cùng quý giá.
Khi tôi lên năm, bà tặng tôi một con lật đật màu đỏ. Ngày đó, tôi có rất nhiều đồ chơi nên ít khi chơi con lật đật đó mà cứ vứt lăn lóc ở xó nhà. Lâu dần, bụi bặm bám đầy con lật đật. Nhưng bà không hề trách mắng tôi nửa lời mà chỉ lặng lẽ đem con lật đật ra tắm và kì cọ sạch sẽ.
Khi đi học về, tôi vô cùng ngạc nhiên thấy con lật đật ngồi trong tủ kính, miệng cười tươi xinh, đôi mắt đen, tròn và to thật dễ thương. Tối hôm đó, bà đem con lật đật ra, đặt lên bàn. Bà đẩy nhẹ, con lật đật lắc lư, lắc lư mãi nhưng không hề bị ngã, dù nghiêng ngã đến mấy, nó cũng chỉ lắc lư một lúc rồi lại đứng vững. Bà nhìn tôi âu yếm và bảo:
- Cháu hãy học con lật đật nhé! Sau này, có lúc, cuộc sống sẽ làm ta nghiêng ngả, nhưng điều quan trọng nhất là cháu phải tự đứng lên. Hãy nhớ lời bà, đừng lãng quên con lật đật. Nó sẽ dạy cháu cách sống, cách làm người
Một con lật đật mà lại có thể dạy cách sống, cách làm người cho tôi ư? Câu nói đó của bà có thể sẽ mãi chìm vào lãng quên nếu như không có một ngày Cả thế giới đối với tôi như sụp đổ. Trời đất như tối sầm lại, quay cuồng. Bà rời bỏ thế giới này để tới một nơi xa xôi, vĩnh hằng. Cả gia đình, họ hàng tôi đều đau buồn tiếc thương bà. Mẹ an ủi tôi:Thôi, đừng buồn nữa con ạ! Bà bay, lên mặt trăng làm bạn với chị Hằng, chú Cuội mà thôi. Tôi nhớ quá vòng tay yêu thương, cái nhìn âu yếm, thân thương, nụ cười đôn hậu, giọng nói trầm ấm với lời ru chan chứa yêu thương và những câu chuyện cổ tích của bà. Những giọt nước mắt lăn dài trên má tôi. Tôi chợt nhớ đến con lật đật mà bà đã tặng và dạy tôi cách chơi. Tôi ôm chặt con lật đật mà lòng bà da diết khôn nguôi. Mấy năm đã trôi qua, nhưng món quà thân thương của bà vẫn luôn ở bên tôi.
Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, tôi sẽ ước cho thời gian trở lại để tôi được nhìn thấy bà, được bà âu yếm, vỗ về. Đêm nay, trăng thật sáng. Tôi nhìn trăng, lòng thâm nói: Bà ơi, cháu sẽ không bao giờ quên lời bà dặn. Dù gặp bất cừ thử thách nào, cháu cũng sẽ không gục ngã. Cháu sẽ học cách tự đứng dậy như con lật đạt, bà nhé!. Chắc rằng ở nơi xa ấy, bà cũng nghe được những lời tâm sự của tôi.
Xin hay nhất ạ
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK