Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 *Tập làm văn: Đề 1: Viết bài văn nghị luận...

*Tập làm văn: Đề 1: Viết bài văn nghị luận suy nghĩ của em về gia đình. Đề 2: Kể về một kỉ niệm của bản thân đã trải qua. Gợi ý:

Câu hỏi :

ét 0 ét giúp emk dới .............................

image

Lời giải 1 :

`@`𝙲𝚑𝚊𝚗𝚐𝚎

Chọn đề `2`

Đôi lúc trí nhớ của tôi rất mông lung, không nhớ mình đi du lịch ở nơi nào nhưng tôi sẽ không bao giờ quên rằng mình luôn đi du lịch với chính những người thân thiết của tôi – đó chính là gia đình của tôi. Một gia đình bình thường như bao ng khác.

Dù chỉ nhớ mang máng, nhưng tôi vẫn biết mình đã đi Quy Nhơn với gia đình tôi. Lúc đó tầm khoảng  4h sáng, tôi và gia đình bắt đầu dậy và chuẩn bị mọi thứ để lên đường. Nào là quần áo, giày dép, đồ ăn,...đã có sẵn trong chiếc va li thần kì của mẹ tôi. 5h, Taxi đến đón chúng tôi. Do tôi bị say xe chứ không say nắng nên khi ngồi trong chiếc xe taxi đó, tôi đã nôn tận 3 lần và đến lần thứ 4, khoảng 5h42 phút, xe đã đến sân bay. Cái cảm giác hồi hộp, tim đập thình thịch mà tôi vẫn nhớ khi bước vào sân bay đó, cái cảm giác vui sướng khi lại được vui chơi với gia đình mình trong một chuyến đi dài, nó rất tuyệt vời! Ngồi nghỉ 3 phút, mẹ tôi dẫn tôi đi làm thủ tục lên máy bay. Sau khi làm thủ tục xong, do phải ngồi lâu quá nên tôi hỏi mẹ: “Mẹ ơi, sao phải đi sớm làm gì? 7 rưỡi máy mới bay cơ mà?”. Mẹ tôi liền đáp: “Dậy sớm cho khỏe. Đấy, con xem, bạn A ở nhà bác B, ngày nào cũng tự giác dậy sớm tập thể dục, nhìn lại mình xem...9h mới dậy. Chắc mẹ mà không gọi thì đã đi học muộn rồi.” Nghe tới thế, tôi cười gượng, lông mày nhíu xuống, mắt híp lại. Còn bố và em tôi ngồi “Hố hố há há hí hí.”

Đúng 7 rưỡi, tôi được lên máy bay. Sau khi dành được hàng ghế cửa sổ với em tôi, tôi chợt nhận ra mình bị say máy bay và ngay lập tức, tôi đeo khẩu trang ngồi yên tại một chỗ. Đúng 7h 50 phút, chuẩn bị hết đủ thứ rồi mà máy bay vẫn chưa xuất phát, tôi lại hỏi mẹ “Sao máy bay vẫn chưa xuất phát thế mẹ?” Mẹ lại đáp: “Mẹ không biết.” Tôi lại hỏi bố và vẫn câu cũ “Bố cũng không biết.” Lúc lâu sau, loa thông báo máy bay trục trặc đã sửa xong. Nghe tới từ “trục trặc” là tôi lại tưởng tượng ra đủ các kiểu về việc nào là bão lũ rồi máy bay rơi xuống biển, sinh tồn trên đảo hoang,.. rất linh tinh. Đúng 8h 15 phút, máy bay xuất phát. Âm thanh ù tai, không khí áp lực nặng đã sắp hết và giờ tôi đang lơ lửng trên trời. Thật tuyệt vời làm sao! Những đám mây trắng sữa bồng bềnh trôi, từng tia nắng đã bị đám mây che đi và những cơn gió thoảng đâu đây. Chỉ tiếc là lúc đấy tôi mải ngắm quá, không lôi điênj thoại ra chụp nên tôi hối hận lắm.

Ngồi trên máy bay 4 tiếng cuối cùng cũng đã đến được Qui Nhơn, đầu tôi đau, bụng tôi sôi và tóc tôi bù xù. Tôi chỉ muốn về khách sạn và ngồi đấy nghỉ ngơi thôi. Sau khi về khách sạn và nghỉ ngơi khoảng 30 phút, gia đình tôi đi tìm chỗ ăn trưa và dự định sáng maii đi tắm biển lúc mấy giờ. Đúng sáng hôm sau, 8h cả nhà tôi ra biển, đẹp tuyệt vời! Những cơn gió thoáng qua từng kẽ tóc, từng hạt cát bám víu dưới chân như thể không muốn tách rời tôi, sóng vỗ bờ nhè nhẹ, sóng xô ghềnh đá tung bọt trắng xóa, nhìn trông thật thích mắt! Nước biển trong như nước suối, có thể nhìn rõ đàn cá nhỏ đang bơi dưới mặt biển. Hàng cây dừa trải dài từ kia ra đây, ánh nắng ấm áp, ko gay gắt như buổi trưa. Một nơi lí tưởng để thư giãn! Đó là câu nói của tôi, bố và em tôi. Đối với mẹ tôi, đây là một nơi lí tưởng để selfie. Tôi chưa một lần xuống biển trong sáng nay mà đã phải chụp ảnh cho mẹ tôi, ơn trời, phút thứ 35 là tôi đã được thả xuống biển. Ôi trời ơi!!!! Nước mát làm sao. Đàn cá tung tăng dụi vào tay tôi làm tôi cảm thấy buồn buồn, sóng vỗ mạnh, đẩy tôi trôi đến tận bờ...

Không phải biển là thứ đáng nhớ nhất với tôi, mà là đồ ăn! Ban đêm, đi ăn tối đối với tôi mà nói là hạnh phúc nhất khi đi du lịch. Từng con hàu nướng được xếp trên bàn ăn, rất thơm, rất ngon và rất béo. Tiếp đến là tôm nướng, canh rong biển, cua, mực xào xả ớt,...đủ thứ rồi còn có cả ốc nữa! Thử nói xem không ai không hạnh phúc khi được ăn quán ven biển, ngồi uống nước ngọt, ngắm cảnh thủy triều lên, gió khẽ đung đưa, tiếng dế kêu cùng với bản nhạc nhẹ và mùi thức ăn hòa trộn lại nhau như hương hoa đua sắc.

Đó chính là chuyến đi gần đây nhất của tôi, một chuyến đi giản dị cùng với những người mình thương yêu, không gì hạnh phúc hơn nữa! Nếu có lần sau đi, tôi nhất định phải học, học và học để lần tới mình sẽ đi trong sự vui sướng như thế này!

NL: Chuyện có thật'-'

$#Hoctot$

Thảo luận

Lời giải 2 :

Chọn đề 2

                                                                         bài làm

Vào dịp nghỉ hè lớp 5,  em được ba mẹ mua cho chiếc xe đạp màu xanh rất đẹp, chiếc xe nhỏ nhắn phù hợp với lứa tuổi của em. Em rất thích nó và em háo hức muốn được đạp liền ngay nhưng vì em chưa biết đạp nên ba đã cùng em tập đạp xe cho em.

Vào những ngày cuối tuần, ba thường dẫn em ra con hẻm vắng để tập đạp xe. Những ngày đầu, việc tập đạp  xe thật sự rất khó khăn đối với em, chiếc xe dường như nó không chịu nghe theo lời em, em muốn nó đi thẳng thì nó lại nghiêng về bên trái rồi  lại nghiêng về bên phải làm cho em mất thăng bằng và em đã rất nhiều lần bị ngã, điều đó khiến cho em rất tức giận. Sau mỗi lần bị ngã, em đã bật khóc vì quá đau và cảm thấy nhút nhát và sợ hãi hơn. Em đã có ý định bỏ cuộc nhưng ba khuyên em là chỉ cần em luôn nhìn về phía trước và đạp thì sẽ nhanh chóng biết đạp, ba đã dỗ dành và khuyên nhủ em rất nhiều . Ba nói :’’Con chạy đi, ba giữ đằng sau không có té đâu’’,em nghe vậy nên yên tâm chạy. Chạy được một đoạn ngắn, em quay lại phía sau  mới biết là ba không có giữ mà nãy giờ em đang tự chạy. Lần sau ba lại nói như thế em không tin nên quay lại phía sau thì vấp cục đá bị té xước đầu gối, ba tới đỡ em dậy rồi dẫn em về nhà và rửa vết thương cho em. Những lần sau em đã làm theo lời của ba chỉ dạy là luôn nhìn về phía trước vì đã có ba ở phía sau chạy theo em. Em đã tự tin hơn và em có thể tự chạy được mà không cần ba giữ đằng sau nữa. Em rất vui sướng và hạnh phúc vì đã chiến thắng được chính mình. Em thầm cảm ơn ba rất nhiều.

Sự trải nghiệm này giúp em trưởng thành hơn, tập được tính kiên trì, siêng năng cho bản thân và không nên bỏ cuộc trước những khó khăn trong cuộc sống.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK