Tôi rất may mắn được sinh ra trong gia đình có truyền thống Cách Mạng, từ ông nối đến bố và đến các chú đều là những người lính. Vào một ngày mùa hè, tôi được nghỉ học nên đã theo ông đi đến nhà một người bạn của ông chơi.
Nhà bạn của ông nội tôi ở một nơi khá xa, nơi này ruộng đát khá là cằn cỗi. Không được tốt tươi như ở quê tôi. Trên đường đi tôi đã được nghe ông kể lại rằng, hai ông là bạn của nhau hồi học cấp 3 ở trên tỉnh. Nhưng sau đó, đi bộ đội nên cũng mất liên lạc với nhau luôn. Gần đây đi họp lớp, nên mới biết được địa chỉ của ông Hai. Đến nhà ông Hai, tôi và ông được đón tiếp rất nồng hậu. Hai ông cháu tôi được ông Hai đãi một bữa ăn tuy chỉ alf canh cơm rau đạm bạc nhưng lại rất ngon. Sau khi bữa cơm kết, tôi được nghe ông Hai kể chuyện những ngày đi chiến đấu. Tôi phát hiện ông chính là nhân vật người lính trong bài thơ "Đồng chí" của Chính Hữu. Ông kể cho tôi nghe những ngày tháng gian khổ nhưng cũng đầy ắp kỉ niệm ấy. Ông như chìm vào quá khứ: Những ngày đầu mới vào quân đội bỡ ngỡ lắm, toàn những người xa lạ, đến từ những nơi khác nhau. Nhưng mà chỉ một thời gian ngắn, anh em sống với nhau lâu thì tự nhiên rất thân thiết và gần gũi với nhau. Cùng chung nỗi nhớ lại còn cùng chiến đấu giết giặc sao không thân cho được. Ông Hai nhớ lại những kỉ niệm đáng sợ là mắc căn bệnh sốt rét, da vàng vọt xanh xao, mặt đứa nào đứa nấy xanh như tàu lá chuối nhìn vừa xót vừa buồn cười. Nhớ những lần chúng tôi phải trực đêm trong sương mù rét buốt, bủn rủn cả chân tay nhưng vẫn phải dựng thẳng cây súng.
Nghe xong câu chuyện của ông, tôi cảm thấy thật thán phục những người lính, họ đã phải vượt qua gian khổ, khó khăn nhưng họ vẫn yêu đời và chiến đấu hết mình mà không hề nao núng.
XIN HAY NHẤT Ạ.
Đêm rằm tháng Tám, tết Thiếu nhi, em nằm mơ thấy Bác Hồ đã đến vui trung thu và phát kẹo cho chúng em.
Khi ông trăng sáng rỗ đang khoan thai ngự trên trời là khi tụi em đang bày ra biết bao trò vui nhộn dưói sân chơi. Chúng em chơi trốn tìm, những vùng tối của các khóm cây sực nức hương thơm là noi giấu mình tuyệt nhất. Rồi chúng em được chị phụ trách dạy múa hát, tiếng vỗ tay thật là vui… Khi thấm mệt, chúng em thèm thuồng nhìn vào những cỗ bánh tròn vo như mặt trăng đầy đặn ngự trên mâm… Chị phụ trách đội nói với chúng em rằng hãy cố chờ, sẽ có một niềm vui rất lớn đến vói chúng ta… “Bác đến! Bác đến!…”. Mọi người đều ùa ra, Bác ngồi nhổm xuống ôm hôn từng đứa, sau đó Bác bày tiếp các trò choi cùng chúng em. Bác nhảy múa cùng chúng em dưói trăng, Bác cắt bánh chia kẹo, lại còn thêm cả những chiếc kẹo ngọt và thơm Bác đưa đến nữa chứ. Sau đó, Bác dẫn chúng em về ngôi nhà sàn của Người.
Ôi! Đúng là ngôi nhà mà em đã biết qua bài: “Lên thăm nhà Bác” hồi học lớp Ba. Từ ngoài vườn bước vào sân có một chiếc cầu bắc qua, lòng cầu to khoảng nửa thước, hai bên cầu là hai thanh gỗ uốn cong cong làm tay vịn. Bên dưói lòng cầu có hồ nước nhỏ, nước trong veo, từng đàn cá boi lội thấy rõ, phía trên mặt hồ có những bông ‘sen màu trắng trắng, ở giữa có nhụy màu vàng vàng. Bên dưói bông là một thân cây nho nhỏ gắn liền vói những chiếc lá to xanh mưọt. Bước qua cây cầu là một mảnh vườn nho nhỏ, có trồng cây vú sữa rất cao lớn tỏa bóng mát cả mảnh vườn, kế đó là một hàng hoa huệ trắng ngần, tỏa hương thữm ngào ngạt. Bác dẫn chúng em vào nhà. Nhà của Bác là một ngôi nhà sàn rất cao ráo. Ngôi nhà thật giản dị, xung quanh chỉ là những bức vách được đan bằng tre nứa, bên trong chi có hai phòng nhỏ, một phòng làm việc của Bác, một phòng là phòng ngủ. Bác dẫn chúng em ra ngoài vườn, xếp thành một vòng tròn hát bài “Ai yêu Bác Hồ Chí Minh hơn thiếu niên nhi đồng”. Sau khi hát xong, Bác vào nhà lấy hai gói kẹo lớn nữa ra chia cho mỗi bạn năm cái. Sau đó, Bác dặn chúng em:
“Các cháu cố gắng học giỏi nghe lòi thầy cô, lần sau bạn nào học giỏi Bác sẽ dẫn đến đây choi nữa”.
Chúng em đồng thanh reo:
“Chúng cháu sẽ cố gắng học thật giỏi, vâng lời Bác, vâng lời thầy cô.”
Tiếng reo to quá làm em thức giấc, em nhìn khắp phòng chẳng thấy Bác, chẳng thấy ngôi nhà sàn và các bạn đâu, em chọt hiểu rằng mình đã trải qua một giấc mơ đẹp.
Qua giấc mơ này, em rất muốn gặp Bác. Em mong rằng sẽ gặp Bác trong những giấc mơ khác. Em hứa sẽ học thật giỏi để ba mẹ, thầy cô vui lòng và nhất định (em tin thế) Bác sẽ lại cho em đến bên Người trong một ngày gần đây thôi.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK