Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 1) Em hãy kể về người thân của em (...

1) Em hãy kể về người thân của em ( ông , bà , bố , mẹ , anh , chị , em ) 2) Em hãy kể về thầy (cô) giáo của em ( Người đã diu dắt , chăm lo dạy dỗ em từng ngà

Câu hỏi :

1) Em hãy kể về người thân của em ( ông , bà , bố , mẹ , anh , chị , em ) 2) Em hãy kể về thầy (cô) giáo của em ( Người đã diu dắt , chăm lo dạy dỗ em từng ngày )

Lời giải 1 :

1/ Em hãy kể về người thân của em?

"Công cha như núi Thái Sơn

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

Một lòng thờ mẹ kính cha

Cho tròn chữ hiều mới là đạo con"

Đúng như lời của câu ca dao, mẹ của em là một người rất tuyệt vời dù trong gia đình có bốn thành viên bố mẹ và bé Nguyên nữa. Người nào cũng rất quan trọng và đáng quí đối với em.

Mẹ tuổi ngoài 30 dáng người vữa phải, nước da trắng hồng. Mẹ có mài tóc dài đen nhánh phủ kín bờ vai.Sở thích của mẹ là đi chơi ở những bãi biển đẹp. Mẹ em làm nội trợ, trang phục của mẹ ở nhà là những bộ đồ thun. Những lúc ấy trông mẹ thật duyên dáng và dịu dàng. Mới ngoài ba mươi tuổi nên mẹ còn trẻ và sức khỏe dẻo dai lắm. Ở nhà công việc một tay mẹ làm, vậy mà lúc nàomẹ cũng vui vẻ. Mẹ vẫn thường nói với hai anh em rằng:"Vì gia đình, vì các con mẹ làm gì cũng được, chỉ mong gia đình ta sống hạnh phúc, các con học giỏi, chăm ngoan".Những ngày cuối tuần mẹ thường cải thiện món ăn ngon, lạ miệng cho cả gia đình. Những lúc ấy mẹ thường mặc những bộ đồ ôm gọn với dáng người. Mái tóc được mẹ búi lên gọn gàng sau gáy. Nhìn đôi tay mẹ nhanh nhẹn và khéo léo chế biến món ăn em khâm phục mẹ.Những con cá lóc còn sống đã được mẹ chiên lên vàng giòn,.. Những món ăn mẹ nấu rất ngon, bố thích nhất là món canh chua và món cà pháo ăn với mắm tôm. Có khi trong bữa ăn bố còn ngân nga câu hát:

"Anh đi anh nhớ quê nhà

Nhớ canh rau muống nhớ cả dầm tương"

Bữa cơm gia đình thật đơn giản nhưng cũng hạnh phúc vô cùng. Những miếng thịt gà chiên giòn, mẹ vần thường cho hai anh em vì đó là món khoài khẩu của hai anh em. Chiều nào cũng vậy, sau bữa cơm cả nhà quây quần bên chiếc ti vi để xem phim. Những lúc ấy em mới có dịp ngắm kĩ mẹ hơn. Hàm răng trắng và đều cùng với cặp mắt đen tròn của mẹ nhìn cả ba bố con tràn ngập hạnh phúc. Lúc mẹ cười đẹp như cô tiên trong truyện cổ tích.

Với gia đình thì vậy. Là một người nội trợ, trong gia đình mẹ rất yêu quí những đứa con của mình, mẹ thường chăm lo việc học tập cho chúng em. Những lúc ấy em thấy mình thật tự hào vì mẹ là tấm gương để hai anh em học tập.Mẹ đối xử rất chân tình với hàng xóm. nhà ai có gì khó khăn mẹ có mặt giúp đỡ ngay. Mẹ vẫn thường dạy chúng em: "Bán anh em xa, mua láng giềng gần". Mình phải biết yêu thương nhau thì cuộc sống mới có ý nghĩa.

Mẹ của em là một người như thế đấy, tấm gương để con cháu học tập. Dù sau này, khi tường thành, không được gần mẹ, nhưng hình ảnh của mẹ vẫn luôn sống mãi trong trái tim em. Lòng mẹ thật vĩ đại, hình ảnh mẹ hiện lên và sống mãi trong lời bài hát:"Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng sữa ngọt…"

2/ Em hãy kể về thầy (cô) giáo của em?

"Ăn quả nhớ kẻ trồng cây

Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa"

Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, những người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh - cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.

Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. "Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!" Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.

Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.

Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.

Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: "Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông". Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: "Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm''.

Thảo luận

Lời giải 2 :

*Bạn tham khảo nha*

1. Kể về người thân

*Dàn ý

I. Mở bài:

+ Dẫn dắt vấn đề

+ Giới thiệu về người thân

+ Người thân đối với mình như thế nào

II. Thân bài:

+ Miêu tả bao quát:

- Hình dáng

Mặt, tóc

+ Tính cách

+ Tình cảm của mình với người thân

+ Tình cảm của người thân với mình

+ Cảm xúc, kỉ niệm của mình và người thân

III. Kết bài:  

+ Ý nghĩa quan trọng khi cần người thân bên cạnh

+ Tình cảm của mình về người thân của mình

*Bài tham khảo 

Trong vũ trụ này có rất nhiều cái đẹp, nào là ngôi sao, nào là các hành tinh lấp lánh. Nhưng vẫn soi sáng, lấp lánh nhất chính là người mẹ trên trái đất này. Mẹ là người mà tôi luôn tự hào nhất, tự hỏi mẹ làm bằng gì mà dịu dàng, hiền hậu, tốt bụng. Ngây thơ như vậy mẹ tôi không thương tôi mới lạ. Mẹ ngày nào cũng khuyên tôi học bài, làm bài, nếu có bài không hiểu thì hỏi mẹ. Mẹ giống như một cuốn sách giáo án để "chép" bài, để soạn bài vậy. Người không thể thiếu trong gia đình này, mẹ chính là người ở vị trí cao nhất trong lòng tôi.    

Bàn tay dịu dàng, nhẹ nhàng đưa tôi qua những dòng thời gian ấm áp. Được che phủ bởi tình thương yêu của lòng mẹ, trái tim mẹ đã sưởi ấm tôi trong những thời gian đông lạnh. Người mẹ sẽ ra sao nếu con mình không hiểu ra rằng, người mẹ yêu nhất bây giờ chính là ta. Cuộc đời mỗi người được sống chính là nhờ chúa trời, nhờ cả mẹ mới được sống. Họ là những người thiêng liêng, cao cả nhất mà tôi từng nghĩ đến. Cuộc đời này thiếu mẹ, tôi thà rằng chết còn hơn phải sống. Sống để làm gì? Sống chỉ sống trong cô độc, hối hận về việc làm khi làm cho mẹ buồn, vậy thôi. Nói như nào thì nói, mẹ vẫn luôn mong con mình được sống bình an, trọn vẹn cõi đời của mình.

Ngày qua ngày, mỗi lúc mẹ lại già đi, cuộc sống mẹ gần như sắp kết thúc. Nhưng kỉ niệm giữa tôi và mẹ vẫn không thay đổi, vẫn nhớ ngày nào mẹ dắt tôi đi học, dắt tôi đi chơi. Giờ nhớ lại, lòng tôi xao xuyến, thấy có lỗi vì những lần làm cho mẹ buồn. Sau này, khi tôi lớn lên, tương lai tôi luôn mong đợi đó là được làm cho mẹ cười, mẹ vui. Cuộc sống tôi không bao giờ thành đạt khi không có mẹ. 

Vào những lúc học bài, mẹ luôn chỉnh sửa các lỗi sai và khuyên tôi rằng: "Lúc xưa tao học giỏi môn này lắm, mà bây giờ sao mày không biết làm?", đối với mọi người thì đương nhiên là câu chê trách, chửi mắng nhưng với tôi, đó lại là lời khuyên bổ ích nhất. Tôi sẽ cố gắng làm sao để có thể học tốt hơn mẹ, vượt qua tầm kiểm soát của mẹ và mẹ sẽ tự hào về tôi. Lúc đó, khuôn mặt tươi cười, tự hào sẽ hé lộ trước mặt tôi và như muốn nói: "Tốt lắm! Cứ thế mà phát huy nhé!".

Mẹ yêu - hai tiếng con dành riêng cho mẹ, chỉ có mẹ mới được nhận dòng chữ này, và con sẽ mãi mãi nhớ mẹ cho dù mẹ sẽ đi xa con. Con không giận mẹ vì việc đó đâu, con luôn tha thứ cho mẹ như mẹ đã tha thứ cho con vậy. Mẹ cứ yên tâm đi khi không còn sức lực. Trên đời này con vẫn sống, sống cho cuộc đời con và cả mẹ. Mẹ sẽ là người mà con luôn nhớ đến, cảm ơn mẹ đã cho con được sống trên cuộc đời này.

2. Kể về thầy (cô) giáo

*Dàn ý

I. Mở bài

- Giới thiệu về thầy, cô

II. Thân bài

- Miêu tả bao quát 

+ Hình dáng

+ Tóc, mặt 

- Tình cảm của thầy (cô) trò dành cho nhau

- Hồi ước lại những kỉ niệm đẹp mà mình nhớ nhất đối với thầy (cô)

- Suy nghĩ về tương lai của mình khi được thầy cô dạy dỗ

III. Kết bài

- Ý nghĩa của sự giáo dục của thầy cô

- Tình cảm của mình với thầy (cô)

*Bài tham khảo

  Lứa tuổi học sinh là khoảng thời gian đẹp nhất giữa thầy trò. Những kỉ niệm cứ ùa về lúc tôi dở cuốn vở nhật kí. Đọc những dòng chữ nắn nót, sạch sẽ, nhớ lại ngày tháng bên người cô đã dạy mình biết bao kiến thức.

  Tôi vẫn nhớ ngày ấy, ngày mà cô dịu dàng dắt tôi vào lớp học. Cô giới thiệu cho cả lớp về tôi, giọng cô dịu dàng, trầm bỗng. Dắt tôi vào chỗ rồi dặn dò, cô như trở thành mẹ tôi ngay sau buổi học ngày ấy. Đọc lại đến đây, tôi cảm thấy buồn cười vì những nét chữ trở nên nghệch ngoạc. Nghĩ lại, cảm thấy có lỗi với cô về chữ viết này, tốn công cô dạy mình những nét chữ nắn nót, giờ trình bày cẩu thả quá. Thôi thì bỏ qua và rút kinh nghiệm. 

   Cuộc sống ai chẳng thế, mắc lỗi rồi sửa lỗi. Như vậy làm người khác cảm thấy thoải mái hơn khi biết sửa lỗi của mình. Đáng để nói ở đây, người biết tha thứ lỗi lầm lại là người quan trọng nhất. Chúng ta biết tha thứ cho người khác là một điệu tuyệt vời cho thế giới này. Và ngay đây, người cô dịu dàng, luôn ân cần đây là người đã tha những lỗi lầm mà tôi gây ra. Cô là người mang lại cho tôi được một cuộc sống rộng mở và nở nhiều hoa.

    Cô đã giúp tôi có được một ước mơ và sẽ quyết tâm dành lấy nó. Cô đã dạy cho tôi nhiều kiến thức sâu rộng, người đã truyền cảm hứng làm giáo viên như cô. Nhìn cô chăm chú giảng bài cho những học sinh thân yêu của cô, tôi lại ao ước một ngày sẽ được đứng trên bục giảng và giảng dạy những học trò ngoan ngoãn. "Cảm hứng" truyền từ cô, nhờ cô mà tôi có được ước mơ của mình. Nhờ cô mà tôi có thể quyết tâm dành lấy ước mơ của bao thế hệ cùng dành giật. Sự nỗ lực này chắc chắn sẽ thành công, vì tôi tin rằng: Kiến thức và lời giảng dạy tuyệt vời của cô đã "truyền cảm hứng" cho em muốn trở nên giống cô. 

   Chắc cô cũng đã là "người truyền cảm hứng" cho bao thế hệ trước. Nhờ sự hỗ trợ tận tình của cô mà giờ đây ai cũng thành công dưới sự nghiệp của mình. Tương lai sau này cũng vậy, cũng sẽ có những thế hệ đứng lên và truyền lại cho con em sau này những lời giảng ngày ấy. Trở thành một giáo viên chắc cũng là ước muốn đầu tiên và cuối cùng của tôi, bởi tôi tông trọng cô, tông trọng tất cả cô đã truyền tải lại cho tôi. "Người truyền cảm hứng" đầu tiên của tôi và tôi luôn tự hào về người ấy, người đã giúp tôi phát hiện ra tương lai của mình.

    Ngày đó sao tôi ngây thơ thế không biết, giờ mới hối tiếc khi đã làm cho cô buồn. Nói sao đi nữa thì cô vẫn luôn là người mẹ thứ hai của tôi, và tôi rát kính trọng cô ấy, người đã luôn ấp ủ những kĩ niệm của mình với học sinh. Tình cảm này tuy không bằng những thứ xa xôi, quý giá nhưng lại thể hiện được tình thương của em dành cho cô, nếu tình cờ cô nhận được thì hãy nhận tấm lòng của em nhé!

  

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK