Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa"
Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh- cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.
Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. "Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!" Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.
Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.
Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.
Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: "Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông". Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: "Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm!"
Bài làm
Mùa hè năm lớp 2, do thành tích công việc của bố em nên công ty của bố em đã thưởng cho cả nhà một chuyến đi đến Đà Nẵng. Chuyến đi thật là thú vị và hấp dẫn.
Sáng hôm đó, em xắp xếp hành lí để cùng đi chơi. Tối hôm đó, em và cả nhà bắt xe buýt để đến trạm tàu hỏa. Chuyến đi bắt đầu khoảng 9 giờ tối, trong lòng em rất vui và háo hức. Khi lên tàu, em đã ngủ tới sáng, giấc ngủ thật là ngon và thơ mộng. Sáng hôm sau, khoảng 6 giờ 30 phút sáng. Nhìn ra ngoài cửa sổ, em nhìn thấy ông Mặt Trời chiếu xuống những cánh đồng vàng óng, lũ chim chích vui đùa trên cành cây. Người nông dân cùng bác trâu khỏe khoắn ra đồng làm việc. Những hình ảnh đó đã tạo nên bức tranh đầy màu sắc.
Em và mọi người đã về khách sạn để nghỉ ngơi. Sau đó mọi người cùng nhau đi xuống tầng 2 của khách sạn để ăn tối. Bữa tối rất ngon và đầm ấm. Bỗng nhiên bố gắp cho em một con tôm và nói:
- Con ăn con cá này đi. Nó rất ngon và cung cấp chất canxi nhiều lắm đấy!
- Dạ! Con cảm ơn ạ! Em trả lời.
Sáng hôm sau, cả nhà cùng đi đến thành phố cổ Hội An. Đúng như cái tên của nó, trông Hội An rất cổ kính và đẹp đẽ. Em đã cùng mọi người đi mua đồ, ăn chè,..... rất thú vị. Đến tối, cả nhà ghé vào một nhà hàng ở gần đó để ăn tối. Món ăn ở đó gồm bánh xèo, bánh ít,.... ngon hơn các nơi mà em đã từng thưởng thức. Sau khi ăn tối xong, chúng em lên đường trở về khách sạn để thay đồ đi đến cầu rồng. Khi đến cầu, rất đông người đến xem rồng phun nước, phun lửa. Đông như những hạt cát chen chúc nhau để được sử dụng. Khi xem rồng phun nước, phun lửa em cảm thấy nó thật thần kì và rất thích nó. Và cuối cùng cả nhà cùng về khách sạn ngủ để mai về nhà.
Sáng hôm sau, khi ăn sáng xong. Em cùng bố mẹ đến trạm tàu lửa để về nhà. Em mong ước nếu có cơ hội em có thể đi được đi đến Đà Nẵng một lần nữa.
Xin hay nhất
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK