Con rồng cháu Tiên
Truyện kể về sự ra đời của nhà nước Văn Lang và nguồn gốc giống nòi của người Việt.
Lạc Long Quân và Âu Cơ đều là những vị thần cao quý. Lạc Long Quân là nòi rồng, ở dưới nước, con thần Long Nữ. Chàng có sức khỏe vô địch, có nhiều phép lạ và lập nên nhiều kì tích. Còn Âu Cơ thuộc giống Tiên, sống ở trên núi thuộc họ Thần Nông, xinh đẹp tuyệt trần. Hai người đem lòng yêu nhau rồi trở thành vợ chồng. Ít lâu sau, Âu Cơ sinh ra một cái bọc trăm trứng, trăm trứng nở ra một trăm người con hồng hào, đẹp đẽ lạ thường. Đàn con không cần bú mớm mà lớn nhanh như thổi, mặt mũi khôi ngô, khỏe mạnh như thần.
Một hôm, Lạc Long Quân cảm thấy mình không thể sống mãi trên cạn được, đành từ biệt Âu Cơ dẫn năm mươi con xuống biển, nàng đưa năm mươi con lên núi. Người con trưởng theo Âu Cơ được tôn làm vua, lấy hiệu là Hùng Vương đóng đô ở Phong Châu, đặt tên nước là Văn Lang. Mười mấy đời truyền nối vua đều lấy hiệu là Hùng Vương. Bởi sự tích này mà người Việt Nam khi nhắc đến nguồn gốc của mình thường xưng là con Rồng cháu Tiên.
Thánh Gióng
Vào đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng chăm chỉ làm ăn và có tiếng là phúc đức nhưng mãi vẫn chưa có nổi một mụn con. Một hôm, bà lão đi ra đồng trông thấy một vết chân rất to liền đặt bàn chân mình lên ướm thử, không ngờ về nhà liền mang thai. Mười hai tháng sau, bà sinh ra được một cậu con trai. Cậu bé lên ba tuổi mà vẫn không biết nói biết cười. Lúc bấy giờ, giặc Ân đến xâm lược nước ta, nhà vua muốn tìm người tài đánh giặc cứu nước. Sứ giả đi đến làng Gióng thì kì lạ thay, cậu bé bỗng cất tiếng nói: “Mẹ mời sứ giả vào đây”. Cậu bảo sứ giả về tâu với vua sắm cho một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt để đánh giặc. Từ sau hôm đó, cậu bé lớn nhanh như thổi, cơm ăn mấy cũng không no, áo mặc mấy cũng không vừa. Giặc đến, vừa lúc sứ giả mang ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt đến, cậu bé vươn vai biến thành tráng sĩ đánh tan quân giặc. Tráng sĩ đánh giặc xong cởi bỏ áo giáp sắt, cưỡi ngựa bay lên trời. Vua nhớ công ơn tôn là Phù Đổng Thiên Vương và cho lập đền thờ tại quê nhà.
Mẹ hiền dạy con
Người mẹ sinh thành nuôi dưỡng và có ảnh hướng rất lớn đến con cái, mẹ Mạnh Tử là một người mẹ hiền đại diện cho những người mẹ biết cách dạy con. Bà thay đổi chỗ ở nhiều lần cho đến khi phù hợp với người còn đây là cách dạy con hiệu quả và nhanh tiến bộ.
Mẹ thầy Mạnh Tử dạy con tính trung thực, thật thà. Mẹ phải làm gương cho con trong nói năng, ứng xử với mọi người. Truyện Mẹ hiền dạy con còn nói lên vị trí của môi trường sống xung quanh sẽ ảnh hướng rất lớn đối với sự phát triển nhân cách trẻ em, đồng thời còn nêu bật vai trò người mẹ trong việc dạy bảo con cái thành người.
Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng
Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng vốn chung sống hòa thuận, vui vẻ với nhau. Một ngày nọ, Chân, Tay, Tai, Mắt bỗng cảm thấy ghen tị với lão miệng vì mỗi người đều có việc làm, riêng lão Miệng chỉ biết ngồi ăn, không phải làm bất cứ việc gì. Họ bàn bạc với nhau rồi quyết định không làm gì nữa.
Ba ngày trôi qua, dù không phải làm việc nhưng Chân, Tay, Tai, Mắt và Miệng đều cảm thấy vô cùng mệt mỏi, không còn chút sức lực nào. Đến ngày thứ bảy, bác Tai bỗng nhận ra sai lầm của họ, Chân, Tay, Tai, Mắt đã kéo đến nhà lão Miệng, lúc này cũng đang đói lả. Mọi người làm việc, tìm thức ăn, chăm sóc lão Miệng. Sau đó tất cả đều cảm thấy khỏe mạnh, sức lực quay trở lại, Chân, Tay, Tai, Mắt nhận ra rằng giữa bọn họ có mối quan hệ mật thiết với nhau, lão Miệng nhìn bề ngoài như không phải làm gì nhưng những hoạt động của lão Miệng lại liên quan đến tính mạng của mọi người. Từ đó lão Miệng, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay và bác Tai lại sống hoà thuận, ai làm việc nấy, không ai còn ghen tị với ai nữa.
CHÚC BẠN HỌC TỐT>.<!
DON'T COPY
1. Con Rồng cháu Tiên:
Ngày xưa ở Lạc Việt có một vị thần nòi rồng gọi là Lạc Long Quân, sống ở dưới nước, thỉnh thoảng lên cạn trừ bọn yêu quái và dạy dân trồng trọt. Ở vùng núi cao bấy giờ có nàng Âu Cơ tuyệt trần nghe tiếng miền đât Lạc thần đã tìm đến thăm. Âu Cơ, Lạc Long Quân gặp nhau và trở thành vợ chồng. Âu Cơ có mang, sinh ra cái bọc trăm trứng nở ra 100 người con khôi ngô khỏe mạnh. Vì không quen sống ở cạn nên Lạc Long Quân đem 50 con xuống biển – Âu Cơ đem 50 con lên núi, dặn nhau không bao giờ quên lời hẹn. Người con trưởng theo Âu Cơ lên làm vua lấy hiệu Hùng Vương, đặt tên nước là Văn Lang, mười mấy đời truyền nối không thay đổi. Bởi sự tích này mà người Việt Nam khi nhắc đến nguồn gốc của mình thường xưng là con Rồng cháu Tiên.
2. Thánh Giongs:
Truyện kể rằng vào thời vua Hùng thứ 6, có đôi vợ chồng nghèo dù lớn tuổi nhưng mãi vẫn chưa có con. Người vợ tình cờ ra đồng thấy vết chân lạ bằng ướm thử, về nhà có thai và đến 12 tháng sau sinh hạ một cậu con trai. Từ khi sinh ra đến 3 tuổi mà cậu vẫn không nói không cười khiến đôi vợ chồng rất lo lắng. Thời điểm vua Hùng thứ 6, giặc Ân đang lớn mạnh và muốn xâm chiếm nước ta, vua sai sứ giả đi tìm người hiền tài, giỏi giang cứu nước. Nghe thấy lời sứ giả nói, Gióng cất lời và nói rằng hãy trang bị vũ khí để Gióng đánh giặc. Vua rất vui mừng, ra lệnh gấp rút hoàn thành vũ khí để Gióng đánh giặc. Từ khi Gióng gặp sứ giả bỗng trở nên khác thường, ăn bao nhiêu cũng không đủ, lớn nhanh như thổi. Sứ giả mang vũ khí đến Gióng mặc áo giáp sắt, cưỡi ngựa sắt, trên tay cầm roi sắt xông trận giết giặc. Giặc chết như ngã rạ, roi sắt bị gãy, Gióng nhổ cả bụi tre bên đường làm vũ khí quét sạch giặc.Khi đánh tan kẻ thù, Gióng lên núi Sóc vã phi thẳng về trời. Dấu tích còn lại của trận chiến năm xưa là những ao hồ, bụi tre vàng óng. Nhân dân lập đền thờ và phong Gióng là Phù Đổng Thiên Vương.
3. Mẹ hiền dạy con:
Thầy Mạnh Tử thuở nhỏ có tính hay bắt chước nên bà mẹ đã phải chuyển nhà tới ba lần mới tìm được chỗ phù hợp cho ông ở : đầu tiên là ở gần nghĩa địa rồi chuyển ra chợ và sau đó là gần trường học. Ở đây, thầy Mạnh thấy các bạn học tập lễ phép nên về nhà cũng bắt chước học tập lễ phép kết hợp với sự răn dạy chu đáo, nghiêm khắc và đúng đắn của bà mẹ . Sau này thầy Mạnh Tử học tập chăm chỉ và trở thành bậc đại hiền.
4. Tóm tắt Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng:
Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay và bác Tai vì ghen tị với lão Miệng chỉ ăn mà không làm gì cả nên bàn nhau để mặc lão Miệng, không cho lão ăn gì nữa. Mặc lão Miệng tha hồ ngạc nhiên, sửng sốt, sau khi thông báo cho lão Miêng biết, cả bọn kéo nhau ra về. Một ngày, hai ngày, ba ngày… cả bọn đã thấy mệt mỏi rã rời. Không ai làm nổi việc gì nữa. Đến ngày thứ bảy thì không ai còn chịu nổi. Bác Tai là người nhận ra sai lầm đầu tiên, bèn nói rõ phải trái, rủ cả bọn đến xin lỗi lão Miệng và lại cho lão ăn như xưa. Ăn xong ai nấy đều khoẻ trở lại. Chúng hiểu rằng lão Miệng tuy thế nhưng cũng có công việc của lão, một công việc rất quan trọng, liên quan đến tính mạng của cả bọn. Từ đó lão Miệng, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay và bác Tai lại sống hoà thuận, ai làm việc nấy, không ai còn ghen tị với ai nữa.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK