Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Kể về một lần em măv lỗi với mẹ (ko...

Kể về một lần em măv lỗi với mẹ (ko chép mạng ) và kể ko theo trình tự thời gian câu hỏi 1481460 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Kể về một lần em măv lỗi với mẹ (ko chép mạng ) và kể ko theo trình tự thời gian

Lời giải 1 :

Trông cuộc sông ai cũng có những kỉ niệm vui hay buồn .Và tôi cũng vậy tôi cũng có một kỉ niệm dạy cho tôi bài học cáo quý.Đó là tôi bị điểm kém đó là kỉ niệm làm cho tôi nhớ mãi trong tâm hồn.

Hôm đó,thầy tôi bảo ngày mai sẽ có một bài kiểm tra giữa kì các em nhớ ôn tập nhé.Khi đến đêm,chuẩn bị đi học bỗng nhà em bên cạnh sinh nhật mới tôi lúc.Lúc đó tôi không biết chọ ra sao,toi nghĩ chắc về học sau cũng được.Tưởng truyện đã ôn thỏa .Nhưng khi chơi quá mải nên quên mất và khi đến đêm tôi mới nhớ ra ,mà đã khuyê rồi nên đọi sáng mai sẽ học vì học buổi sáng rất dễ thuộc .Đến sáng mai tôi lại dậy muộn.Khi đến lớp làm đề thi tôi trong đâu không biết một cái gì tôi nhìn mấy  đứa bạn làm nhanh tôi mới nghĩ  nêu hôm đó mình thì ddã như các bạn rồi không biết làmnên trắc nghiệm tôi làm láo còn tự luận thì bỏ trống đợi khi báo điểm.Khi báo điểm điểm tôi quá thấp .Tôi nghĩ về sẽ bị ăn đòn rồi,khi đến nhà tôi cất cặp đợi phán sử của mẹ nhưng tưởng rằng bố sẽ cầm gậy đánh tôi mà mẹmặt buồn bã "con cố gắng đuọc điểm cao nhé " lúc đó mặt tôi khóc một lúc rồi nói: "Con xin lỗi vìlàm mẹ buồn"...

Khi qua ngày đó tôi đã nghĩ rất nhiều và hứa hẹn sẽ không để bố thất vong.Mà hứa sẽ chăm học được điểm tối để bố nở nụ cười mỗi ngày

Bài tự làm mod xóa cho xin link

Thảo luận

-- mk tự làm hơi ngắn thông cảm nhé
-- Kể ko theo trình tự thời gian mà,vs cả mở bài của bạn hơi giống cấp 1 . Phải 1 chi tiết nào đó lên để có thể tạo cảm giác bất ngờ cho người đọc
-- lli
-- đucọ chưa ạ

Lời giải 2 :

Ngày hôm nay, em có dịp về thăm trường cũ. Trường vẫn như xưa, đến cả hàng cây xanh cũng không có gì thay đổi. Nhìn khung cảnh đó, những kỉ niệm ngày xưa lại ùa về. Đặc biệt, chính là kỉ niệm một lần em trốn học thể dục.

Hôm đó là một ngày mùa hè nóng bức, chúng em học thể dục ở trên sân. Và tất nhiên, em và các bạn ai cũng cảm thấy khó chịu. Như thường lệ, sau khi tập hợp điểm danh xong, thầy sẽ cho cả lớp tự khởi động rồi đi lấy dụng cụ thể dục, và phải mười lăm phút sau thầy mới quay lại. Thế nên, ngay khi bóng thầy đi xa, em liền dừng tập, chạy vào bóng râm phía sau sân trường ngồi chơi. Vừa ngồi hóng mát, em vừa yên chí rằng chắc chắn sẽ trở lại kịp khi thầy vừa trở về. Bởi như mọi hôm, khi nào thầy gần trở lại, lớp trưởng sẽ yêu cầu cả lớp đứng lại thành các hàng ngang. Đó như là một tín hiệu để em trở về hàng ngũ.

Tuy nhiên hôm đó, khi em đang say sưa nằm trong gió mát thì chợt cảm thấy có gì đó thật kì lạ. Đã khá lâu rồi, nhưng chưa nghe thấy hiệu lệnh tập hợp của lớp trưởng. Chẳng lẽ thầy lại đi lâu đến như vậy. Hơn nữa, tiếng hô, tiếng chạy ồn ã của cả lớp cũng im bặt, không gian yên tĩnh đến lạ lùng. Cảm giác khó hiểu, em vội rời khỏi bóng râm, chạy vòng về sân thể dục. Đến lúc đó, em nhận ra rằng, mình đã bị thầy phát hiện trốn phần khởi động rồi. Thì ra hôm nay, thầy để quên chìa khóa phòng dụng cụ trong cặp nên quay lại lấy. Khi trở về, vừa liếc qua thầy liền nhận ra thiếu mất năm bạn so với lúc điểm danh nên thầy đứng lại chờ đợi. Bốn bạn kia trở về rất nhanh và xin lỗi thầy, riêng em thì đến lúc này mới xuất hiện. Nhìn ánh mắt nghiêm nghị của thầy, em hèn nhát mà cúi gằm mặt xuống đất, lí nhí trong miệng “Em xin lỗi thầy”. Thế nhưng, thầy chẳng hề trả lời mà lướt qua em ra hiệu cho cả lớp tập hợp lại rồi bắt đầu tiết học như thường lệ. Tuy ngạc nhiên nhưng cả lớp vẫn hoạt động theo hướng dẫn của thầy. Chỉ riêng em đứng ở góc sân bóng lẻ loi như người bị thừa ra. Đứng im lặng nhìn các bạn tập ở trong sân. Lần đầu em nhận ra tiết học thể dục kia thì ra không chỉ có mệt mỏi và nóng bức, mà còn rất thú vị nữa. Và việc đứng trong bóng râm một mình lúc các bạn đang học như em luôn khát khao thì ra cũng là một cách tra tấn. Nó khiến em khó chịu và bứt rứt. Mấy lần em lên tiếng xin thầy vào lớp, nhưng thầy không trả lời, giả vờ như không nghe thấy. Suốt bốn mươi lăm phút thể dục hôm đó, em cảm giác dường như đã mấy thế kỉ trôi qua vậy. Cuối cùng, đến hết giờ, thầy giáo mới tiến về phía em, và nói:

- Em đã nhận ra lỗi sai của mình chưa?

- Em nhận ra rồi ạ. Em xin lỗi thầy, từ nay về sau em sẽ không bao giờ lười biếng và trốn học nữa. Nên thầy cho em vào học với các bạn thầy nhé? - Em vội vàng trả lời thầy.

Nhìn thái độ hối lỗi của em, cuối cùng trên gương mặt nghiêm nghị của thầy cũng hiện lên một nụ cười dịu dàng. Thầy gật đầu:

- Ừ, tiết sau em hãy vào học cùng các bạn đi!

Câu nói ấy của thầy như một cơn gió mát thổi bay đi những mệt mỏi, muộn phiền trong em nãy giờ. Tiết thể dục sau đó là tiết học hay nhất mà em từng học, và cũng là giở thể dục mà em năng nổ nhất từ trước đến nay. Chính cách xử lí tinh tế của thầy đã khiến em nhận ra được niềm vui của việc học tập cùng bạn bè. Giúp em thay đổi được tính xấu trốn học.

Từ đó đến nay đã hơn hai năm trôi qua, nhưng sự việc lần đó em vẫn còn nhớ rõ. Bởi tuy là một kỉ niệm chẳng vui vẻ gì, lại còn là về thói xấu của bản thân, nhưng nó đã thực sự giúp em thay đổi, trở thành một học sinh tốt, được thầy cô, bạn bè yêu quý.

Ko chép mạng nhé!!!

mik tự lm mất tầm 20 phút đấy!!!

cho 5 sao nhé!!!

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK