Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 Lập dàn ý cho đề bài sau 1) Kể lại...

Lập dàn ý cho đề bài sau 1) Kể lại 1 chuyến đi trải nghiệm đáng nhớ 2) Kể lại 1 kỉ niệm đáng nhớ với người thân 3) Kể lại 1 kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô 4)

Câu hỏi :

Lập dàn ý cho đề bài sau 1) Kể lại 1 chuyến đi trải nghiệm đáng nhớ 2) Kể lại 1 kỉ niệm đáng nhớ với người thân 3) Kể lại 1 kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô 4) Kể lại 1 giấc mơ trong đó em gặp 1 nhân vật văn học (LƯU Ý : NHÂN VẬT TRONG NGỮ VĂN

Lời giải 1 :

1) Kể lại 1 chuyến đi trải nghiệm đáng nhớ

dàn ý:

a. Mở bài:

Trong cuộc đời mỗi người, ai cũng có một hành trình. Hành trình không chỉ là đi đơn thuần mà còn là cố gắng, nỗ lực không ngừng trong cuộc sống của ta. Và sau chặng hành trình dài rộng, ta có những trải nghiệm đáng nhớ. Với tôi, đó là chuyến đi bộ Hồ Tây trong một ngày cuối tuần.

b. Thân bài:

_ Lí do của chuyến đi: Tôi vừa kết thúc bài thi cuối kì. Tôi muốn đến HỒ Tây để hóng mát và giải tỏa những stress trong lòng. Tôi cũng muốn có nhiều kỉ niệm với bạn của tôi nên hai đứa đã cùng thống nhất đi hồ Tây.

_ Chúng tôi bắt xe 13, dừng ở đường Lạc Long Quân và ngồi ghế đá hưởng gió trời lồng lồng. Nhưng dường như chỉ ngồi đấy thôi cũng chỉ giống như bao ngày chúng tôi đi qua hồ Tây như thế. Vậy nên chúng tôi đã quyết định sẽ đi dạo bộ. Đi bộ mà không một chút suy nghĩ về con đường tiếp theo sẽ như thế nào. 

_ Chúng tôi được nhìn ngắm những quán cafe sang chảnh, những cặp đôi tình cảm, những bác chài đang đánh bắt cá. Ai cũng có cho mình câu chuyện, công việc riêng. HỌ và hồ tây như hòa làm một trong bóng đêm bảng lảng. Điện thoại của chúng tôi đang cạn pin. Chúng tôi thì không biết mình đang đi đến đâu. Tôi thật sự rất lo, rất sợ hãi về cách mình đã và đang đi.

_ Thế rồi chúng tôi lạc. Lạc trong hoang mang vì hai đứa con gái không biết đường, không biết phố thế mà lại dám lao đầu đi. ĐI mãi về phía trước mà không biết sợ là gì. May thay, chúng tôi bắt được xe buýt khi đi ra được cung đường Âu Cơ. Nhìn bóng xe buýt phía xa mà hai đứa mừng mừng tủi tủi. Nhưng. Đó không phải là xe buýt đưa chúng tôi về nhà mà đi ra Đại học Mỏ. Rồi hai đứa phải đi bộ ra tận con đường PHạm Văn Đồng. Tối đấy chúng tôi đã đi ngót gần chục cây số. Ngoài cảm giác mệt mỏi ra thì còn có cả sự nôn nao. NÔn nao khi bắt được xe về KTX và có thể thở phào để kết thúc hành trình. Công cuộc đi đều tươi đẹp nếu có sự chuẩn bị, nỗ lực và xác định mục tiêu.

c. KẾt bài:
Câu chuyện Hồ Tây dặm trường khép lại vào hai năm trước nhưng lòng tôi thì lại thật mênh mang, vô định. Chúng ta chính là người tạo nên trải nghiệm. Chính chúng ta. Và dù vui hay buồn, nó cũng là một trải nghiệm, kí ức ta không bao giờ có thể quên trong đời.

2) Kể lại 1 kỉ niệm đáng nhớ với người thân

1. Mở bài: Đã nhiều năm rồi nhưng em không bao giờ quên được kí ức và câu chuyện về ông. Ông nội là người tạo ra cho em nhiều kỉ niệm đáng nhớ nhất trong đời.

2. Thân bài:

Kỉ niệm ấy gắn với sự chăm sóc của ông dành cho em trong suốt quãng thời gian em sốt mà chẳng có ai ở nhà.

Ông em không nhìn thấy. Vì thế, từ bé em đã thấy được sự khiếm khuyết trong ông. Vậy mà con người ngỡ tưởng khiếm khuyết ấy lại là người dang vòng tay chăm sóc em, yêu thuowgn em thay cho bố mẹ khi bố mẹ không có nhà

Em sốt cao chỉ vì một phi vụ nghịch mưa đầy ngớ ngẩn. Chính trong giờ phút đó, ông đã nhắc nhở em đi tắm rửa chứ không mặc quần áo ướt mà em không nghe. EM cảm thấy vô cùng hối hận.

EM sốt. Không có ai ở nhà. Một mình ông chăm bẵm, yêu thương và quan tâm em. Gương mặt ông cau lại vì lo lắng. Em không rõ trong lúc em mê man ấy, khi ông không nhìn thấy gì, ông đã đi như thế nào, đã chăm sóc em ra sao. Em  chỉ cảm nhận được đôi bàn tay ông gầy gò, mệt mỏi. Ông luôn nhọc nhằn, vất vả chăm em.

Hôm sau em khỏe bệnh. Em hiểu đó là vì một tay ông chăm sóc, yêu thương. Nếu không có ông và tình thương vô bờ, thì không biết em đã ra sao.

3. KB: Em biết ơn và yêu thương ông nhiều.

3. Kể lại 1 kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô

Mở bài: Thời đi học, có ai trong chúng ta mà không có cho mình những kỉ niệm. Tôi cũng vậy. Tôi cũng có những kỉ niệm với thầy cô giáo của mình. Nhưng đó không phải là một kỉ niệm vui mà chỉ đơn giản là một kỉ niệm buồn đến não lòng mà tôi có thể nói với cô dạy Thể dục của mình.

Thân bài:

Hôm đó là giờ học thể dục. Tiết học mà có lẽ không chỉ tôi và còn nhiều bạn nữa cũng không ưa thích. Cô giáo dạy môn học ấy lại càng hay cáu gắt và tôi thật sự không chút quý cô.

Ba giờ chiều, trời nắng. Chúng tôi đi ra sân và tập trung thành hàng. Cô yêu cầu chúng tôi khởi động và sau đó mấy bạn nam trong lớp bắt đầu đi bê đệm để thực hiện nhảy xà. Đây là tiết học đầu tiên của chún tôi với xà. Sau đó chúng tôi có tập bước nhảy theo yêu cầu của cô.

Đến lượt tôi, tôi nhảy qua xà nhưng cô yêu cầu tôi nhảy lại. Tôi nhảy lại và cô bảo nhảy sai. Tôi đang bước chứ không phải nhảy. Tập nhiều lần tôi vẫn cứ nhảy bước như thế vì không ai nói với tôi đâu là chân trụ, không ai hướng dẫn tôi nhảy sao. Cô rất tức giận vì tôi không nhảy được. Cô mắng tôi trước lớp khá thậm tệ. Có thể với cô, nó chỉ là một cơn gió thoảng qua. Nhưng với tôi tôi ấn tượng và nhớ cả đời cái kí ức đáng xấu hổ ấy. Lời mắng của giáo viên không làm tôi tốt lên nhưng thực sự đã làm tôi rất buồn, rất tổn thương. 

Vài năm sau, khi tôi lên cấp 3 và khi ấy tôi mới được hướng dẫn là tại sao mình nhảy sai. Cái ngày biết nhảy rồi, tôi lại nhớ về cô giáo, sự thiếu thấu hiểu ấy và lời mắng mỏ sâu tận tâm can với người học trò. Là một học sinh, tôi thật sự buồn, buồn vì một người thầy và lòng bao dung thì nhỏ nhoi.

Kết bài:

Tôi đã lớn, lớn để đủ hiểu rằng mỗi kỉ niệm trong đời là một bài học. Mỗi lần xem seri" Thầy cô của chúng ta đã thay đổi", lòng tôi lại mơn man xúc cảm và bồi hồi những đau thương. Giá như, tôi muốn cô có thể xem và nhìn nhận lại chính bản thân mình.

4) Kể lại 1 giấc mơ trong đó em gặp 1 nhân vật văn học

Mở bài:

Trong khí trời êm dịu của mùa thu, tôi đã chìm vào giấc mơ. Trong giấc mơ, tôi đã gặp được cô giao liên Thu trong Chiếc lược ngà của nhà văn Nguyễn Quang Sáng.

Thân bài:

Ấn tượng của tôi về Thu: cô xinh đẹp, trẻ trung. Đêm trong căn phòng nhỏ sau hòa bình, cô đang nằm nghỉ ngơi. Thấy tôi, cô rất thân thiện hỏi chuyện và biết khi biết rằng tôi hiểu về câu chuyện của cô, cô đã rất bất ngờ.

Căn nhà cô đang ở chính là căn nhà của cha mẹ khi xưa. Chiến tranh, ba mất, mẹ cũng qua đời vì tuổi cao, một mình cô Thu đang sống ở đây. Giờ cô phụ trách bộ phận hành chính tại ủy ban xã nơi cô sống. 

Cô cùng tôi tâm sự về câu chuyện thời chiến mà đặc biệt là câu chuyện người cha của cô. Cô vô cùng đau lòng khi nghĩ đến cha đã hi sinh, đã không kịp để cô báo hiếu hay gọi thêm một tiếng ba nào. Tôi và cô nói chuyện về ông Sáu khiến cô không khỏi xúc động. Sự mệt mỏi bao trùm gương mặt cô Thu. Tôi cảm giác như cô cần một người để chia sẻ. Và có lẽ, sự xuất hiện của tôi dầu bất ngờ nhưng đã giúp cô giải tỏa nỗi lòng. Tôi thấy thương cô quá.

Nhìn cô, tôi thêm hiểu về câu chuyện chiến tranh. Chiến tranh đang cướp đi sinh mạng, hạnh phúc của bao nhiêu cuộc đời. Cô và tôi hàn huyên, tâm sự và trời đã sáng lúc nào không hay.

Kết bài: Tôi mở mắt, giật mình vì tiến thét của mẹ. Trời ơi, hóa ra chỉ là một giấc mơ. Một giấc mơ thôi nhưng tôi thấy lòng mình vừa rung rinh, vừa xúc cảm lại vừa thêm yêu con người, cuộc đời. 

Thảo luận

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK