Câu chuyện xảy ra cách đây hai tháng trước, nhưng mỗi lần nhớ lại, tôi lại cảm thấy mọi thứ như vừa mới xảy ra. Bởi vì đó là lần đầu tiên tôi có một trải nghiệm tuyệt vời như vậy.
Nhân dịp mùng 8 tháng 3, bố, tôi và em Thu đã quyết định sẽ tặng cho mẹ một món quà đặc biệt - đó là một bữa tiệc thịnh soạn do chính tay ba bố con tôi chuẩn bị. Tôi đã lên kế hoạch để nhờ cô Hòa - đồng nghiệp của mẹ giúp đỡ. Cô sẽ rủ mẹ đi mua sắm sau giờ làm để bố con tôi có thời gian chuẩn bị mọi thứ.
Buổi chiều hôm đó, sau khi tan học, tôi cố gắng về nhà thật sớm. Bố cũng đã xin công ty cho về sớm. Lúc về đến nhà, tôi thấy trên bàn đã có một bó hoa rất đẹp. Một bó hoa hồng nhung thật đẹp. Loài hoa tượng trưng cho tình yêu. Tôi thầm nghĩ khi nhận được bó hoa này chắc chắn mẹ sẽ rất hạnh phúc.
Sau khi dọn cất sách vở, tôi liền vào bếp giúp bố. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và nấu cơm. Còn việc chế biến món ăn sẽ do đảm nhận. Em Thu phụ trách dọn lau dọn bàn ăn, chuẩn bị bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, ba bố con tôi đã hoàn thành những món ăn mà mẹ thích: sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh cá chua ngọt… Những món ăn hấp dẫn, đẹp mắt đã được dọn lên bàn. Ở giữa bàn còn là một lọ hoa hồng do chính tay tôi tự cắm. Sau khi làm xong hết mọi công việc, ba bố con tôi đều đồng ý với nhau rằng công việc quả nội trợ quả thật rất vất vả.
Đến bảy giờ tối, tôi nhắn tin báo cho cô Hòa mọi việc chuẩn bị đã xong. Khoảng mười lăm phút sau thì mẹ đã về đến nhà. Em Thu được giao nhiệm vụ đón mẹ. Khi mẹ bước vào bếp, bố đã cầm bó hoa hồng tặng mẹ. Lúc đó tôi nhìn thấy khuôn mặt của mẹ rất ngạc nhiên, kế tiếp là nụ cười hạnh phúc. Cả gia đình ngồi vào bàn ăn. Mẹ đã rất ngạc nhiên khi nghe tôi kể về quá trình nấu ăn của ba bố con. Chúng tôi cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ, mẹ còn khen các món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, gia đình tôi ngập tràn tiếng cười hạnh phúc.
Đó là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm công việc nấu ăn. Nhờ vậy mà tôi nhận ra mẹ đã vất vả như thế nào để nấu cho chúng tôi những bữa cơm ngon. Bởi vậy mà tôi cảm thấy thương và yêu mẹ nhiều hơn.
Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em - Mẫu 4
Tôi là một đứa trẻ ham chơi nên đã từng gây ra nhiều lỗi lầm. Câu chuyện xảy ra khi tôi còn học lớp 5, nhưng là một trải nghiệm mà bây giờ tôi vẫn còn nhớ mãi.
Vì là con trai nên tôi rất mê chơi game. Hôm đó là buổi tối thứ năm. Tôi đang ngồi học bài nhưng lại suy nghĩ về trận đấu lúc chiều. Càng nghĩ, tôi càng cảm thấy không phục vì đã thua Hoàng - cậu bạn cùng lớp mới chơi game chưa được bao lâu nhưng đã đánh thắng mình. Bởi vậy, tôi quyết tâm phải luyện tập thêm để phục thù. Nghĩ vậy, tôi liền thu dọn sách vở rồi xuống nhà. Thấy mẹ đang ở trong bếp, tôi nói với mẹ:
- Mẹ ơi, con có bài tập khó quá không làm được. Con mang sang nhà Tuấn nhờ bạn giải giúp nhé?
Mẹ đồng ý và dặn tôi về sớm vì bố sắp đi làm về. Tôi chỉ vâng dạ cho có rồi nhảy lên xe đạp đi luôn. Nhưng tôi không sang nhà Tuấn mà đến quán điện tử gần trường. Ngồi vào bàn, tôi cảm thấy phấn
Chắc hẳn trong chúng ta ai cũng có một tuổi thơ khó quên.Tôi cũng vậy,cũng có một kỉ niệm không bao giờ quên về người cô dạy lớp một của tôi.
Năm đó,khi tôi lên lớp một,tôi đã có một kỉ niệm khó phai mờ về cô giáo chủ nhiệm của mình.Sáng hôm đó là ngày đâu tiên tôi tới trường nên cũng hơi bỡ ngỡ.Mẹ đưa tôi vào lớp ,tôi ổn định chỗ ngồi để mẹ về .Khi đó cô bước vào lớp dáng đi nhanh nhẹn với chiếc áo dài thướt tha.Cô bước lên bục giảng chào lớp và ra hiệu cho chúng tôi im lặng,cô nói:
-Xin chào cả lớp ,cô tên là Kiều Nhi và cũng là giáo viên sẽ dạy lớp chúng ta trong năm học này.
Giọng cô ấm áp ,nhẹ nhàng làm cho những suy nghĩ của tôi về tôi dần tan biến.
Sau khi gặp gỡ chúng tôi,cô chuyển chỗ các bạn có thị lực kém và bắt đầu bài học đầu tiên cũng là bài học đầu đời của tôi.Cô nắn nót viết lên bảng những nét chữ đúng mẫu và hỏi cả lớp có nhìn thấy rõ không.Cô đi xuống từng bàn tập viết cho các bạn và giảng lại cho các bạn chưa hiểu bài.Cho đến khi cô bước lên bục giảng tiếp ,vì thấy cô không để ý nên em đã đổi tay để viết.Cuối buổi học,cô Nhi trả vở chính tả cho chúng tôi.Cô bắt đầu nhận xét .Bỗng cô bươc tới bàn tôi và bảo:’’Nhi hôm nay viết chữ tiến bộ quá.Tuy nhiên ,cô nghĩ con còn quên một điều.’’Tôi hoang hốt cúi mặt xuống.Cô nói tiếp:’’Cả lớp nhớ lời cô dặn khi cầm bút ta cầm thế nào không nhỉ.’’Cr lớp đồng thanh nhắc lại lời cô dặn.Cô lại nói:’’Tuy vậy,bạn Bảo Nhi vẫn quên.Cô phê bình bạn Nhi trong buổi học hôm nay.’’Rồi cô dặn tôi cô hi vọng em sẽ nhớ lời cô dặn.Ngoài ra cô còn dạy cho chúng tôi biết yêu thương, chia sẻ với những người bất hạnh. Biết cảm thông, biết trân trọng những điều quý giá qua từng trang sách,từng bài văn.
Vậy đó,cô đã cho tôi cảm giác mình may mắn vì được làm học sinh của cô trong suốt một năm học.Nhờ những ngày tháng học cùng cô tôi đã học cách cẩn thận,tiến bộ về chữ viết và học những điều tốt đẹp từ cô. Tôi luôn nhớ, luôn trân trọng từng khoảnh khắc đẹp đẽ được bên cô.
bài này ko có trên mạng nhé.
$#naml123#$
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK