DÀN Ý ĐẠI CƯƠNG MỞ BÀI
Giới thiệu nhân vật và hoàn cảnh:
THÂN BÀI
1) Bàn than không ngờ số phận của mình lại bất ngờ chịu tai họa là gãy chân và bị bỏ rơi.
2) Ghế an ủi và bộc lộ sự lo lắng khi đến một lớp học mà số phận của nó đang bị đe dọa. Nó kể tội mấy người ở trong lớp này không bảo vệ gì nó. Mới sang đây mà đã bị xước chân do bị kéo lê trên sân xi măng.
3) Bàn thương cho Ghế về sự việc đã qua. Nó vẫn còn run khi người ta kéo Ghế
4) Ghế nhìn cảnh ngộ hiện tại của mình, thấy hai chân còn hụt hẫng và lo tai họa sẽ đến.
5)Tiếng trống vang lên,học sinh ùa vào lớp học+
6)Buổi nói chuyện kết thúc
Kết bài : liên hệ,lời hứa
Bài Làm
Một ngày thứ hai thật đẹp,những hạt kim cương vẫn còn đọng trên lá,những chú chim say giấc thiếp đi sau 1 ngày dài vì quá mệt mỏi và đến giờ vẫn còn chưa tỉnh giấc . Tôi thì sao ư ? Đang mơ màng còn hơn cả những chú chim .
Lười nhác tiến đến lớp học .Ôi ! Sao vào những lúc ra chơi em lại thấy nó ngắn đến thế mà bây giờ những bậc thang như dài dằng dặc đến đường chân trời cũng không hết.Bỗng ,em bị đánh thức bởi tiếng nói chuyện
– Bác Ghế ơi!
Giật mình ,Em dừng lại lắng nghe.
– Bác Ghế oi! Bác còn thức hay ngủ rồi đó? – Giọng nói đó lại vang lên.
– Tôi đây! Có chuyện gì thế hả Bàn?
Bác Bàn nhìn ra xa, ngẫm nghĩ, rồi bằng một giọng buồn buồn bắt đầu kể,giọng bác Bàn trầm xuống:
Học sinh trường này trước đây không có bàn ghế ngồi học. Các cô cậu phải ngồi chật chội hoặc phải ngồi dưới đất,cùng lắm một lớp chỉ có vài bộ ,ai đến chậm thì mất chỗ,ngày nào cũng được lau chùi cẩn thân. Bây giờ xã hội phát triển ,những cô cậu học trò đâu còn nâng niu chúng ta nữa .
Bác Bàn cất giọng kể tiếp:
– Lúc mới đến tôi và bác đều sạch sẽ, thơm mùi gỗ mới. Thầy giáo chủ nhiệm lớp luôn dặn dò các cô, các cậu học sinh giữ gìn chúng ta, không được xô đẩy, khắc tên và giấy mực lên thân thể chúng ta, Tôi thấy các cô, cậu học sinh cứ vâng vâng dạ dạ, tôi tưởng… Nào ngờ…, mấy ông tướng hỗn láo trèo lên mặt tôi, dẫm thình thịch, làm gãy cả chân tôi. Thế có khổ không chứ.
Bác Ghế lắc đầu nói:
– Thế thì có khác gì tôi? Ngày nào tôi cũng bị tra tấn như thế nhất là thằng A ! Cũng chiều hôm qua thôi, cậu lấy tôi dùng làm “vũ khí” để chơi đánh nhau. Bác biết không? Tôi đau quá, vùng vẫy mãi nhưng không thoát được. Bỗng “ầm” một tiếng, tôi choáng váng cả đầu óc, ngất đi sau sự hành hạ ấy. Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đau ê ẩm,tôi tưởng mình đã bị vứt đi r chứ. Nhưng thứ tôi buồn hơn nữa đó là Một chiếc xương chân của tôi bị gãy ra mà không có ai quan tâm đến .
Bác Ghế buồn rầu:
– Vết thương của tôi nặng quá, tôi sợ mình không qua khỏi…
Bác Bàn vội vàng:
– Ấy, ấy, bác đừng nghĩ đến chuyện đó, tôi sợ lắm.
Bàn ôm mặt rầu rĩ:
– Sao tôi khổ thế này.
- Đã như vậy r sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ bị cho vào nhà kho ! Thôi ,bác với tôi ........................
Tùng !Tùng !Tùng ! Tiếng trống trường đã vang lên,học sinh thi nhau chạy vào lớp .
Tiếng nói ấy bỗng im bặt
Đúng là vài tháng sau ,hai bác bị mang vào nhà kho nhưng không phải vứt bỏ mà là được sửa chữa,sau khi được tân trang lại thì ai nấy đều mới toanh ,bây giờ họ đã được đến một nơi tốt hơn,một trường học vùng cao ...
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK