Trong cuộc sống mỗi chúng ta, chỉ cần biết giúp đỡ người khác, dù cho việc làm đó nhỏ đi chăng nữa cũng sẽ làm chúng ta cảm thấy vui vẻ. Và tôi đã từng làm một việc tốt, dù không lớn nhưng đủ khiến tôi hạnh phúc và nhớ mãi. Đó là một lần tôi đã giúp đỡ người nước ngoài tìm đường.
Hôm ấy, chúng tôi được nhà trường tổ chức đi tham quan tại di tích lịch sử. Ở đó có rất nhiều di tích cổ có từ thời xa xưa khiến chúng tôi trầm trồ không ngớt. Trong lúc chúng tôi được giải tán và có thể đi tham quan xung quanh đây, tôi đã chạy một mạch đến hàng kem nhỏ gần đó. Thích thật! Phải chăng lúc nào tôi cũng được ăn kem đã đời như vậy. Bỗng dưng tôi va phải một du khách nước ngoài. Vốn là một đứa chẳng hiểu một chút ngoại ngữ nào như tôi khi nhìn thấy người nước ngoài là cuống quýt định chạy. Nhưng tôi thấy trong họ đang có sự bất an và có chút lo lắng. Tôi chần chừ một hồi rồi quyết lấy hết dũng khí lại gần họ và hỏi xem họ đang gặp vẫn đề gì. Thật sự là tôi nói rất ấp úng, khi nghe người bản xứ nói tôi lại càng lúng túng hơn, chữ hiểu chữ không. Tôi chỉ nghe mang máng là họ làm rớt ví tiền và muốn tìm đường đến đồn cảnh sát để tìm lại. Xui thật, tôi không phải người ở đây thì làm sao mà biết được đồn cảnh sát ở đâu chứ. Nhưng hỏi mà cứ thế bỏ đi thì mất mặt lắm. Tôi dẫn họ đi hỏi những nhà dân xung quanh để tìm đường. Loay hoay một hồi thì chúng tôi đến khu không có dân, xung quanh chỉ có ruộng lúa bát ngát. Tôi mở điện thoại và dò tìm, thấy tôi gặp khó khăn, vị khách nước ngoài ngỏ ý như thể đã làm phiền tôi nhiều rồi, họ có thể tìm được. Nhưng tôi chẳng màng mà đi tiếp. 15 phút sau, có một sở cảnh sát ở cuối đường, tôi mừng rỡ chỉ họ đến đó. Khi đến nơi, họ hết mực cảm ơn tôi còn chú cảnh sát thì xoa đầu khen tôi giỏi lắm. Lúc ấy, tim tôi như muốn nhảy ra ngoài, tôi chưa bao giờ nghĩ nó lại vui đến thế.
Trước khi tôi trở lại với đoàn du lịch thì du khách nước ngoài không quên hỏi tên tôi và tặng tôi một chiếc vòng nhỏ. Tôi ái ngại định không nhận mà "chuồn đi" nhưng họ nài nỉ nếu không họ sẽ rất buồn. Tôi mỉm cười đưa hai tay ra nhận, cúi chào và chạy về.
Tuy đó chỉ là một hành động nhỏ nhưng tôi lại thấy rất hạnh phúc khi làm được một điều tốt. Cũng từ hôm ấy, tôi không còn sợ môn ngoại ngữ nữa. Tôi quyết tâm học ngoại ngữ sao cho tốt để trở thành một phiên dịch viên, giúp đỡ những người ngoài quốc không còn gặp trở ngại về rào cản ngôn ngữ nữa.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK