Nếu ai hỏi tôi rằng : '' Bạn thích gì trên mảnh đất quê hương ? '' thì tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng : '' Đó chính là mái trường Tiểu học thân thương - ngôi nhà thứ hai của tôi. ''
Nhìn từ xa, tôi đã nhận ra ngôi trường. Trường của tôi không nằm ở giữa đường trục chính nhưng nó rất dễ nhận ra vì sự đồ sộ, có hàng tre xanh mà chỉ cần rẽ qua ngã tư là tới. Ồ! Trường tôi kia rồi! Tấm biển màu xanh in tên Trường . . . Hai cánh cổng như hai người lính cùng với hàng rào như đội quân bảo vệ ngôi trường xinh đẹp này! Tôi nhanh nhẹn bước qua cổng, cánh cổng hé mở dần như đang dang rộng cánh tay chào đón học sinh. Bước qua cánh cổng trường, cả thế giới diệu kỳ như mở ra, tôi thấy được mặt sân rộng rãi bao phủ nó là gạch men đỏ, rồi từng hàng cây cổ thụ như : cây bàng, cây phượng, . . . Nhưng chỉ có duy nhất một câu hỏi mà tôi cần có người giải đáp : '' Những cây cổ thụ to lớn kia có từ bao giờ ?''. Chỉ có ngôi trường này, mãi ở đây, chứng kiến mọi thứ mới có thể biết những cây đó có từ khi nào. Lớp học của trường được chia thành bốn khu. Hai khu bao gồm 24 lớp học. Một khu là phòng đã năng, nhà ăn. Hai khu là các lớp học và khu nổi bật nhất là phòng hiệu trưởng, phòng chờ giáo viên, . . . Lớp học luôn được những cô cậu học sinh dọn dẹp sạch sẽ, nổi bật nhất là bác bảng đen. Bác ít nói, chăm chỉ nhưng có lúc lại điệu đà biết bao. Ngay trên bảng là tấm ảnh Bác Hồ kính yêu được treo ngay ngắn và cạnh đó là nội quy chung của trường, lớp và Năm điều Bác Hồ dạy. Thứ mà tôi thích nhất đó là chiếc bục giảng - nơi mà thầy cô đứng giảng bài. Và có một bài hát, đã làm tôi thích chiếc bục giảng khi nghe nó : '' Khi thầy viết bảng, . . . '', bài hát nghe thật ngọt ngào, thấm đậm. Xung quanh lớp, chúng tôi có trang trí nhiều giấy màu, sơ đồ lớp, . . . Và nơi lớp học này của chúng tôi cũng chính là nơi đã chứng kiến bao học trò lớn hơn, trưởng thành hơn.
Tôi rất yêu mái trường này. Dù mai đây, có đi làm, đi học ở những nơi xa lạ khác, nhưng hình ảnh mái trường thân yêu - nơi tôi được trưởng thành, khôn lớn cùng bao kỷ niệm bên thầy cô, bạn bè sẽ mãi còn đọng lại trong tâm thức tôi.
trường của em be bé
câu thơ trên làm em nhớ đến ngôi trường tiểu học thân thương của em
Nhìn từ xa, tôi đã nhận ra ngôi trường. Trường của tôi không nằm ở giữa đường trục chính nhưng nó rất dễ nhận ra vì sự đồ sộ, có hàng tre xanh mà chỉ cần rẽ qua ngã tư là tới. Ồ! Trường tôi kia rồi! Tấm biển màu xanh in tên Trường . . . Hai cánh cổng như hai người lính cùng với hàng rào như đội quân bảo vệ ngôi trường xinh đẹp này! Tôi nhanh nhẹn bước qua cổng, cánh cổng hé mở dần như đang dang rộng cánh tay chào đón học sinh. Bước qua cánh cổng trường, cả thế giới diệu kỳ như mở ra, tôi thấy được mặt sân rộng rãi bao phủ nó là gạch men đỏ, rồi từng hàng cây cổ thụ như : cây bàng, cây phượng, . . . Nhưng chỉ có duy nhất một câu hỏi mà tôi cần có người giải đáp : '' Những cây cổ thụ to lớn kia có từ bao giờ ?''. Chỉ có ngôi trường này, mãi ở đây, chứng kiến mọi thứ mới có thể biết những cây đó có từ khi nào. Lớp học của trường được chia thành bốn khu. Hai khu bao gồm 24 lớp học. Một khu là phòng đã năng, nhà ăn. Hai khu là các lớp học và khu nổi bật nhất là phòng hiệu trưởng, phòng chờ giáo viên,
em yêu trường em vì đã giúp cho tụi em biết chữ biết số
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK