Trang chủ Ngữ văn Lớp 8 yu ĐỀ BÀI nom oni 4. Ke - câu hỏi...

yu ĐỀ BÀI nom oni 4. Ke - câu hỏi 1303670 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

giải giúp mình nhé mình cần gấp

image

Lời giải 1 :

Năm nay, tôi cùng gia đình về quê các cụ, cô chú trong nhà. Mỗi lần tới đây, tôi lại nhớ như in cái ngày hôm ấy-một lần do tôi nghịch ngợm mà suýt chết. Đối với tôi, nó là một kỉ niệm sâu sắc khó quên.

Khi gia đình tôi chưa chuyển lên thành phố sống. Cũng như bao nhiêu mùa hè khác, tôi thường cũng lũ trẻ ra đầu ngõ chơi bởi vì ở đó có một cây bàng xoè ra những tán lá rộng rợp toả bóng mát. Đứa nào đứa nấy cũng phấn khởi. Có hôm mấy đứa tụ tập lại chơi đá bóng bằng những quả bưởi non. Có hôm lại chơi trò cảnh sát bắt kẻ trộm. Lại có thêm những hôm chơi đối thơ, nối từ. Ai ai cũng thi nhau thể hiện tài năng của mình. Nếu chỉ làm những việc bình thường như vậy thì tôi cũng chẳng kể cho các bạn nghe làm gì! Đó là vào một hôm ngày Tết...

Ngày đó, tôi cùng đám bạn sẽ chơi đá bóng nhưng lại không có đứa nào mang bóng đi. Tôi định chạy về nhà lấy vì nhà tôi cũng ở gần đây thôi thì bọn nó kéo tôi lại và bảo:

"Bên kia có sông kìa! Tụi mình ra đấy tắm đi!"

Tôi sợ hãi và bảo không dám ra vì mẹ tôi nói sông này nối liền với biển mà biển lại rất sâu. Lũ trẻ ôm bụng cười hả hê và nói đó chỉ là những lời mẹ tôi bịa đặt ra. Tôi hoang mang lo sợ nhưng cuối cùng vẫn quyết định đi ra tắm sông bởi bây giờ đã tầm trưa, chắc mọi người ai cũng ngủ rồi, chỉ còn bọn tôi thôi. Lần lượt từng đứa nhảy xuống, chỉ còn tôi là đứng run cầm cập trên bờ. Thấy đứa nào cũng vui vẻ tắm rồi còn chơi đùa cùng nhau. Tôi nhảy xuống và cả thấy không có chuyện xảy ra thật. Tôi bơi nhanh tới chỗ bọn trẻ. Cả lũ vừa bơi vừa đuổi bắt. Có mấy đứa còn vẩy nước lên người nhau. Thật là vui biết bao!

Trời đã gần xế chiều. Mấy đứa chúng nó đã lên bờ còn tôi ở xa nhất nên quay về hơi lâu. Bỗng đột nhiên tôi cảm thấy có tiếng gì đó sau lưng mình. Bọn trẻ nhìn về phía tôi mà chạy đi không dám quay đầu. Tôi nghxi chắc họ đang định trêu chọc tôi đây mà. Tôi bơi từ từ về phía bờ. Thứ tiếng tôi vừa nghe thấy một gần hơn. Tôi quay đầu lại nhìn thì là một cơn sóng!!! Ai ngờ nó lại xảy ra vào lúc này chứ! Tôi bơi thật nhanh về bờ nhưng lại không kịp nữa rồi. 

Tôi bị sóng đánh thẳng vào người và trôi ra ngoài biển. Cảm giác dần dần mất đi ý thức. Nước biển cuồn cuộn dâng lên làm tôi khó chịu. Tôi nghĩ đây có lẽ là ông trời đã trừng phạt tôi vì không chịu nghe lời mẹ nói. Bọn trẻ chạy nhanh đến chỗ người lớn cho gọi sự cứu giúp. Mọi người hốt hoảng chạy tới xem xét tình hình. Tôi sắp không thở nổi nữa rồi. Cuộ đời tôi sẽ kết thúc tại đây ư? Không!!! Ai vậy...Ai vậy....Hình như có ai đó đang ôm lấy tôi. Tôi gắng gượng mở đôi mắt ra. A! Đó là chú Vinh-chú bảo vệ của làng tôi. Chú đang cố đưa tôi lên bờ.

Khi vừa lên tới bờ, tôi được đưa đi cấp cứu. May mà cơn sóng không làm tôi bị thương nặng nếu không tôi đã chết rồi. Lúc vừa tỉnh dậy, người đầu tiên tôi thấy là mẹ. Mẹ đang ôm trầm lấy tôi trong gương mặt lo lắng tràn ứa nước mắt. Thấy con mình tỉnh lại, mẹ tôi trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn phần nào. Mấy ngày sau, tôi được xuất viện và trở về nhà. Tôi vẫn chưa nói gì với mẹ về đầu đuôi câu chuyện ngày hôm đó. Gần như ai cũng chỉ nghĩ là tôi vô tình trượt chân ngã và gặp sóng vì tôi là đứa trẻ ngoan ngoãn, không thể nào có chuyện tôi không nghe lời mà đi ra đó cả. 
Thấy trong lòng ân hận, tôi quyết kể cho mẹ nghe và xin lỗi mẹ. Mẹ nghe xong chỉ mỉm cười và nhắc nhở lần sau tôi đừng bao giờ làm như vậy nữa. Tôi dường như cảm thấy lòng vui vẻ hơn vì đã nói cho mẹ biết sự thật. Tôi hứa với mẹ là sẽ không bao giờ xảy ra chuyện nào như hôm nay nữa. 

BÀI VĂN TỰ VIẾT LƯU SẴN TRONG MÁY '-'

MÌNH VIẾT DỞ LẮM NHÁ '-'

Thảo luận

-- ai báo cáo thế '-' hem vui đâu à nha '-'
-- Uk, tại chị thấy ngta báo cáo nên chị nghĩ vậy
-- nhiều khi em không thể hiểu nổi '-'
-- người ta báo cáo nhưng em không nhận được thông báo '-'
-- vừa nãy có đứa nó sao chép bài em, em mới báo cáo nó xong giờ không biết ai báo cáo em
-- Thôi bớt giận, nhiều ng tính chó lắm Mà sao out nhón dị
-- lười tham gia chị ẹ '-'
-- Uk e

Lời giải 2 :

Tuổi thơ là quãng thời gian đẹp đẽ và êm đềm nhất đối với mỗi chúng ta. Tuổi thơ ấy lưu giữ biết bao kỉ niệm, có những kỉ niệm vui, cũng có những kỉ niệm buồn, nhưng tất cả chúng đều giúp ta khôn lớn, trưởng thành hơn. Trong những kí ức đẹp đẽ ấy, lần tôi về quê đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc và một kỉ niệm khiến tôi không bao giờ quên. Sau một năm học tập vất vả, bố mẹ cho tôi về quê chơi một tuần để thăm ông bà và họ hàng. Nghe được điều ấy tôi đã buồn chán biết nhường nào, tôi liên tưởng đến những ngày hè nhàm chán, nóng nực ở quê nhà mà lòng buồn rười rượi. Nhưng bố mẹ đã quyết định nên tôi chẳng dám phản đối. Ngày bố mẹ đưa tôi ra xe để về quê lòng tôi buồn thắt lại. Chiếc xe chuyển bánh, hình ảnh thành phố tấp nập xa dần, quang cảnh bắt đầu chuyển sang những cánh đồng lúa xanh rì bát ngát, trải dài đến tận chân trời, nhà cửa cũng dần thưa thớt hơn. Quê tôi ở ngoại thành Hà Nội, đi chỉ trong vòng một giờ đồng hồ đã đến nơi. Đến điểm dừng xe, ông bà và các anh em đã chờ sẵn để đón tôi. Mọi người ai cũng hớn hở, vui mừng. Ông bà đưa tôi về nhà, tôi rửa mặt mũi rồi đứa em tên Hòa kéo tôi sang nhà của em. Em dẫn tôi vào một góc bí mật và lôi ra không biết bao nhiêu là giấy màu, nan tre,… Cu cậu bảo biết tôi sẽ về nên để dành những thứ này chờ tôi đến làm sáo diều. Nói xong Hòa cười giòn tan, nụ cười trong trẻo làm tôi thấy thân thiết ngay với Hòa, dù trước đây tôi và em rất ít khi trò chuyện với nhau. Chỉ một lát sau Hòa đã lôi hết dụng cụ ra giữa sân và em bắt đầu bày cho tôi cách làm diều. Những nan tre được vót sẵn, nhẵn thín, những tấm giấy màu xanh đỏ trông thật sặc sỡ,… Hòa vừa hướng dẫn tôi, vừa làm nhoay nhoáy cái diều của mình vậy mà chẳng mấy chốc diều của em đã hoàn thành. Một chiếc diều lớn với màu đỏ rực làm chủ đạo. Sau một hồi hì hụi, cuối cùng diều của tôi cũng hoàn thành, nó siêu vẹo và có vẻ hơi yếu. Nhưng tôi vẫn rất vui, vì đây là lần đầu tiên tôi tự làm được một món đồ chơi cho riêng mình. Làm xong con diều chúng tôi ra triền đê của làng thả, Hòa thả diều vô cùng điệu nghệ, chẳng mấy chốc diều đã bay lên cao vút, hòa trong tiếng gió là tiếng sáo diều vi vu, nghe thật dịu dàng, êm đềm, thiết tha. Cứ vậy cả buổi chiều chúng tôi chơi đùa với nhau. Hòa đã làm tôi thay đổi hẳn suy nghĩ của mình về kì nghỉ hè nhàm chán ở quê. Những ngày sau đó, tôi còn được Hòa đưa đi khám phá rất nhiều điều thú vị khác: chăn trâu, bắt cá, bơi sông,… những niềm vui tuổi thơ mà tôi sẽ chẳng bao giờ có được nếu không có kì nghỉ hè này. Kết thúc kì nghỉ, tôi lưu luyến chẳng muốn rời xa quê hương, rời xa ông bà và bé Hòa. Kì nghỉ này đã khiến cho tôi thêm yêu quê hương, yêu nơi chôn rau cắt rốn của mình. Những kỉ niệm này tôi sẽ mãi khắc ghi trong tim, nó cũng đồng thời là động lực để tôi phấn đấu học tập thật tốt để xây dựng quê hương thêm giàu đẹp.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 8

Lớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK