Mùa hè năm ngoái, cả gia đình em đã tổ chức một chuyến đi tham quan ở Đồ Sơn . Chuyến đi đó đã để lại cho em ấn tượng thật đáng nhớ.Mới sáng, xe đã lăn bánh. Sau một giờ rong ruổi xe đã đến Khu Một Đồ Sơn. Hôm ấy, trời trong gió mát.
Mới sáng , ông mặt trời như một quả cầu lửa từ từ nhô lên trên biển. Mặt biển hừng đông lấp lánh ánh hồng . Biển buổi sáng đẹp thật. Từng đoàn thuyền đánh cá ra khơi. Cánh buồm rập rờn trên biển như đàn bướm. Bãi cát phẳng lì. Từng con sóng xô vào bờ bọt tung trắng xóa. Trên bờ hàng thông reo vi vu, hát cùng gió, ca ngợi khúc của biển.
Em và mẹ thuê phao tắm. Bãi tắm đông nghịt người. Tiếng gió thổi vi vi hòa theo tiếng sóng ầm ầm vỗ vào vách đá. Sóng đẩy phao em ra xa rồi lại đẩy vào bờ. Em vùng vẫy trong nước. Nước biển mặn và trong.Mẹ dắt em đi trong nắng mai hồng. Ánh nắng chảy đầy vai. Em và chị thỏa thích xây những lâu đài cát. Lâu dài xây thật đẹp nhưng cơn sóng to tự san phẳng . Em tiếc ơi là tiếc. Chị và em chạy trên bãi cát. Đuổi theo cong còng gió.
Đến chiều, mẹ cho chị em vào công viên nước. Em chơi bao nhiêu là trò chơi.Em chui ống nước. Em nhắm mắt trượt nước từ trên cao. Em cười thỏa thích trong nước . Chả mấy chốc đã đến 4 giờ chiều . Cả nhà em đánh xe vào khu Ba. Hoàng hôn trên biển thật đẹp. Rừng thông vi vu như hát chào đón em. Mát quá ! Đẹp!. Gia đình em mải mê mãi đến 6 giờ tối mới lên xe về nhà.
Chuyến thăm bãi biển Đồ Sơn năm ngoái của gia đình em sao mà thích thế! Em quên sao được vẻ đẹp có một không hai của bãi biển Đồ Sơn. Em thấy thêm yêu cảnh đẹp quê hương mình hơn. Em mong bãi biển Đồ Sơn đẹp mãi để năm sau em lại về thăm.
Năm học vừa rồi, em đã có một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ. Chính trải nghiệm ấy, đã khiến em thay đổi rất nhiều.
Từ trước đến nay, em luôn là một học sinh rất kém môn thể dục. Ai cũng cho là như vậy, kể cả em. Và chính em cũng luôn cho rằng, mình sẽ chẳng thể nào tốt hơn được. Cho đến một buổi học thể dục vào năm học trước, tất cả đã thay đổi.
Hôm đó, em được học với thầy giáo mới đến là thầy Hùng. Như thường lệ, khi các bạn chơi bóng chuyền ở trên sân, em lại đứng bên cạnh quan sát và đi nhặt bóng giúp các bạn. Thấy thế, thầy Hùng đã tiến lại và đề nghị em cũng hãy vào sân chơi cùng các bạn. Nghe vậy, em đã rất ngạc nhiên và có chút sợ sệt. Tuy nhiên, thầy vẫn cương quyết đề nghị xen lẫn yêu cầu em ra sân bóng. Mới đầu, em cứ lóng ngóng tay chân, chẳng đỡ được một lượt bóng nào. Nhưng thầy Hùng vẫn không quản ngại, mà kiên nhẫn chỉ cho em. Các bạn trên sân cũng kiên nhẫn đứng chờ, như đang góp những lời cổ vũ thầm lặng cho em. Và thế là, đến cuối buổi tập, em đã thành công đỡ được hơn mười lượt bóng, thậm chí ghi được một điểm cho đội mình. Điều đó thực sự rất tuyệt vời, khiến em hạnh phúc vô cùng. Thì ra, em cũng có thể chơi bóng như các bạn, chứ không phải là không thể.
Sau hôm đó, em dần tự tin và chăm chỉ hơn trong các tiết học thể dục. Em cũng đã dành thời gian mỗi buổi chiều tối để chạy bộ và rèn luyện thêm sức khỏe. Nhờ vậy, em dần hòa nhập vào những buổi học thể dục, những buổi chơi bóng ở lớp cùng các bạn. Tất cả chính là nhờ vào trải nghiệm tuyệt vời hôm ấy.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK