Người đời sau đã bao dung, tha thứ cho tôi vì biết tôi bị oan, đồng thời cũng kết tội tôi vì đã hại quốc gia, dân tộc, để người người lầm than lúc bấy giờ. Tôi không oán than gì họ, tôi chấp nhận lời kết tội của họ bởi lẽ dù vô tình hay cố ý thì tôi cũng là tội nhân của Âu Lạc. Tôi là Mị Châu, con gái của vua An Dương Vương. Vua cha rất yêu thương tôi vì tôi là con gái duy nhất của ông. Nhưng vua cha cũng là người biết phân rõ phải trái. Khi biết tôi là người đã gây ra vạ lớn cho cha và đất nước vì nhẹ dạ và ngây thơ tin người thì cha đã không do dự mà dừng kiếm kết liễu tôi- tội nhân phản quốc. Câu chuyện của tôi là một bài học đắt giá để người đời soi vào, lấy đó làm lời răn về sự cảnh giác. Cho đến tận bây giờ cái cảm giác đau đớn vì bị chồng phản bội vẫn còn âm ỉ trong tôi, và hơn hết là tôi ăn năn, hối hận về sự ngây thơ ngu ngốc của mình. Chuyện rằng trước kia vua cha xây thành nhưng mãi vẫn không xong, sau khi được thần Kim Quy mách nước giúp đỡ, thành Cổ Loa hoàn thành. Cha tôi hỏi thần làm các nào để bảo vệ đất nước Âu Lạc, thần Kim Quy liền cho cha tôi một cái móng của mình để làm lẫy nỏ mà giữ thành. Chiếc nỏ ấy bắn trăm phát trúng cả trăm, và chỉ một phát có thể giết hàng ngàn quân địch. Cha tôi sai Cao Lỗ làm chiếc nỏ thần. Khi xong, cha gọi nỏ là "Linh quang Kim Quy thần cơ". Vua cha quý chiếc nỏ thần vô cùng, lúc nào cũng treo gần chỗ nằm. Lúc bấy giờ Triệu Đà đem quân sang xâm lược phương Nam, nhưng vì cha tôi có nỏ thần, quân Nam Hải bị giết hại rất nhiều nên Đà đành cố thủ đợi chờ thời cơ. Ông ta nhận thấy dùng binh không được, bèn xin giảng hòa với cha tôi, sai con trai là Trọng Thuỷ sang cầu thân, nhưng chủ ý là tìm cách phá chiếc nỏ thần. Cha tôi mất cảnh giác sa vào bẫy của Triệu Đà, tôi cũng vậy. Trong những ngày làm vợ chồng, tôi ban đầu không có tình cảm với hắn- một người chồng trước khi cưới tôi còn chả quen, nhưng dần dần bên cạnh nhau, tôi cũng xiêu lòng. Tôi và hắn dần trở nên thân thiết, hắn bảo làm gì tôi đều làm nấy, ngay cả việc cho xem bí mật quốc gia là chiếc nỏ, tôi cũng mang cho hắn xem. Sau đó, Trọng Thủy xin phép cha tôi về Nam Hải, nghe đâu hắn thuật lại cho cha hắn biết về chiếc nỏ thần. Triệu Đà sai người chế một chiếc y hệt rồi đưa cho Trọng Thủy tráo đổi và đánh tráo ăn cắp nỏ thần của cha. Sau khi đánh tráo, hắn lấy cớ "nghĩa mẹ cha không thể dứt bỏ" nói dối về phương Bắc thăm cha hắn, không những thế còn hỏi tôi nếu 2 nước trở mặt thì biết tìm tôi nơi đâu. Tôi lại tin lời một cách ngu ngốc, bảo hắn sẽ dùng áo lông ngỗng đánh dấu dọc được đi. Chỉ ít ngày sau lần từ biệt Trọng Thủy, Triệu Đà đã ra lệnh cất quân sang đánh Âu Lạc. Nghe tin báo, vua cha chủ quan, nhàn nhã đánh cờ, cậy có nỏ thần, không phòng bị gì cả. Đến khi quân giặc đã đến sát chân thành, cha sai đem nỏ thần ra bắn thì không kịp nữa. Thành mất, cha đem tôi chạy trốn. Ngồi sau lưng cha, tôi bứt lông ngỗng ở áo rắc khắp dọc đường. Đến khi đến biển, cùng đường, cha tôi khấn thần Kim Quy mách nước giúp đỡ. Thần Kim Quy xuất hiện ngay, và thét to "Kẻ ngồi sau lưng chính là giặc đó!". Tôi và cha tỉnh ngộ, đau đớn vì biết mình bị chồng phản bội, vì bản thân mà dân chúng đời đời lầm than, tôi chấp nhận cái chết mà cha ban cho. Tôi không hận cha mà tự trách mình rằng mình đã gây ra cảnh mất nước, trách Trọng Thủy lợi dụng tình yêu của tôi. Trước khi chết, tôi cất lời thề "nếu có lòng phản nghịch mưu hại cha, chết đi sẽ biến thành cát bụi. Nếu một lòng trung hiếu mà bị người lừa dối thì chết đi sẽ biến thành châu ngọc để rửa sạch mối nhục thù".
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 10 - Năm thứ nhất ở cấp trung học phổ thông, năm đầu tiên nên có nhiều bạn bè mới đến từ những nơi xa hơn vì ngôi trường mới lại mỗi lúc lại xa nhà mình hơn. Được biết bên ngoài kia là một thế giới mới to và nhiều điều thú vị, một trang mới đang chò đợi chúng ta.
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK