Trang chủ Tiếng Việt Lớp 5 viết bài văn tả ông ( 2 trang ) ko...

viết bài văn tả ông ( 2 trang ) ko chép mạng câu hỏi 4160683 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

viết bài văn tả ông ( 2 trang ) ko chép mạng

Lời giải 1 :

Chắc có lẽ,ai trong chúng ta cũng luôn mong muốn mình có một người luôn luôn lắng nghe bản thân chúng ta tâm sự và đưa ra cho mình những lời dạy bảo chân thành,giàu kinh nghiệm để cho mình không bị lạc hướng và đưa ra những quyết định sai lầm.Và tôi cũng vậy và tôi cũng đang có một người như vậy luôn ở cạnh bên,đó là ông nội của tôi

Oong của tôi năm nay đã lớn tuổi rồi nhưng vẫn còn rất minh mẫn và vẫn luôn săn sóc và quan tâm đến tôi-một đứa chúa vừa hiếu động, ngốc ngếch mà lại chẳng thể nào ngồi ngaon ngoãn một chỗ được.Ông thương tôi lắm,tôi còn nhớ rõ,hồi còn bé,ba thường cõng sang nhà ông chơi.Lần nào ông cũng bế tôi rồi đưa cho tôi xem những thứ hay ho và giúp tôi học hỏi được thật nhiều điều mới lạ.Có lẽ cùng bởi vì ông của tôi là một chiến sĩ cách mạng nên ông rất hay kể cho tôi nghe về những con nguwoif thời xưa ấy,và cả cuộc chiến tranh tàn bạo đã lấy đi mạng người như cỏ rác.Ông kể cho tôi nhiều lắm,và có rất nhiều điều đến sách vở lihcj sử cũng chẳng thể nào miêu tả được như ông.Bây giờ,mỗi khi đến nhà ông,tôi vẫn sẽ ngồi nghe những câu chuyện lịch sử mà ông kể,nhưng không còn với thái độ cho có như trước kia nữa.Bởi vì tôi biết,ông của tôi đã từng vào sinh ra tử,đã từng nếm mùi bom đạn,chiến tranh và cảm nhận được cái cảm giác sắp mất đi cả mạng sống của mình.Bây giờ,đối với tôi,ông là một người anh hùng vĩ đại,một nguwoif kiên gan không sợ đạn súng mà vẫn lái máy bay chở đồng đội đi kháng chiến.Và ông thực sự là một người thấu hiểu tôi nhất và cũng là người luôn luôn dịu dàng và dạy dỗ tôi nhiều lẽ phải.Nhiều lúc,khi chú tâm nhìn ông kể chuyện,tôi có thể thấy rõ mồn một nhiều vết sẹo ,vết chai trên tay của ông.Chắc có lẽ,trước đây,ông đã phải chịu khổ rất nhiều,bởi vì ông sinh ra trong thời đại vẫn còn chiến tranh,thời địa mà bom súng nổ ra ở khắp nơi.Càng nghĩ tôi lại càng thấy thương ông bởi vì những vất vả,khó khăn của ông thật nhiều.

Ông của tôi là nguwoif rất thích cây cối,ông rất thích trồng những loiaj cây hoa có mùi thơm nhẹ nhàng mà lại lan rộng nơi nơi,ông thích ngồi ở trên chiếc bàn đá,vừa nhâm nhi ly trả vừa nghiên cứu nước cờ.Và mỗi khi tôi đến thì ông lại dạy cho tôi một chiêu đánh cờ mới mà ông nghiên cứu ra rồi cả hai ông cháu lại cũng nhau vừa nói chuyện vừa tâm sự với nhau cả một buổi lâu

Có đôi lúc,ông cũng cáu lên với tôi.Nhưng mỗi lần ông cáu,tô nào dám làm càn làm bậy nữa chỉ ngồi ở một góc khoanh tay lại nghe ông phân tích cái lợi ,cái hại rồi mắng cho tôi một trận nên thân thôi.Âý thế mà,vào những lúc đó,từ dâu trong thâm tâm của tôi lại cảm tháy rát vui và biết ơn ông.Bởi vì ông đã cho tôi tình yêu,và luôn quan tâm đến tôi,khuyên răn tôi nên nguwoif.

Tôi yêu ông của tôi lắm,người ông chính trực của tôi,người luôn dayj cho tôi lẽ phải,người mà dù cho chuyện gì xảy ra thì ông vẫn luôn bình tĩnh và giải quyết mọi thứ.Tôi yêu cái cách mà ong trân trọng từng sinh vật nhỏ bé xung quanh ông,cả cái cách mà ông cẩn thận cắt tỉa từng cây cảnh,chuẩn bị từng đồ vật nhỏ tặng cho tôi.Những món quà ấy,đối với người khác có thể là kkhoong có giá trị.Nhưng đối với tôi,đó lại là báu vật không thể nào mua bằng bất cứ thứ gì khác được

Oong của tôi là một người như vậy đấy.Là một nguwoif thiện lương và yêu thương ,giúp đỡ mọi người xung quanh.Tôi nhất định sẽ cố gắng học thật giỏi,nổ lực thật nhiều,để khiến cho ông của tôi vui lòng và tự hào về tôi.Cũng mong rằng,ông sẽ thật khỏe mạnh và tự do về những viêc mình làm.Hãy thật hạnh phúc,hãy cười thật nhiều ông nhé! Cháu tự hào về ông 

nhungo459

Thảo luận

Lời giải 2 :

   Được sinh ra trên cuộc đời này tôi đã thấy rất hạnh phúc rồi, nhưng được những người sinh ra mình quan tâm chăm sóc mình thì tôi càng cảm thấy yêu cuộc sống này biết bao. Và tôi muốn cho cả thế giới này biết rằng tôi rất hạnh phúc. Đặc biệt ngoài sự yêu thương của cha mẹ, anh chị em trong gia đình thì tôi còn được sự yêu mến của ông nội tôi. Ông như một tấm gương sáng để tôi noi theo về phẩm chất và tính cách tuyệt vời ấy.
    Ông tôi chưa già lắm đâu, chỉ khoảng bảy mươi thôi. Dáng ông tầm thước như bao cụ già khác. Khuôn mặt sắt lại với nhiều nếp nhăn của những ngày tháng khó khăn, vất vả mà gian khổ nhất là những năm tháng trong chiến trường miền Đông Nam Bộ xưa kia. Khuôn mặt vuông chữ điền, nước da sạm lại với nhiều chấm đồi mồi, đuôi mắt lại đầy những vết chân chim; vậy mà ông tôi trông vẫn đẹp lão lắm. Đặc biệt là với tôi, ông quả thật đẹp.
    Ông tôi luôn quan tâm đến con, cháu. Ông nhắc nhở từng li, từng tí, ông dạy chúng em biết yêu thương và quan tâm đến mọi người xung quanh. Có lần, tôi và đứa em gái tranh giành nhau một món đồ chơi, không ai chịu nhường ai. Ông đã đứng ra phân xử và nói sẽ thưởng quà cho cháu nào biết nhường nhịn. Sau khi nghe ông nói vậy, tôi đã quyết định nhường đồ cho em gái. Và ông đã thực hiện lời nói của mình, hai ông cháu cùng đi câu cá. Đó là món quà ông dành cho tôi vì ông biết tôi rất thích câu cá.

   Cảm giác được đi câu với ông rất tuyệt, nhìn cách ông cầm câu, giật cần câu mới lành nghề làm sao. Những con cá mắc câu với lớp vảy sáng bóng thực sự rất vui mắt. Và phải công nhận ông là một tay "sát cá" cừ khôi. Sau buổi đi câu thì ông có tiết mục nướng cá theo đúng phong cách dân dã nhất đó là nướng trấu sau đó úp lên một cái chảo gang. Cá chín thơm lừng vì đã qua bàn tay chế biến, tẩm ướp gia vị của ông.

   Tôi được thưởng thức món cá nướng ngon tuyệt mà có lẽ chưa bao giờ tôi gặp được hương vị đó ở bất cứ hàng quán nào. Vừa ăn ông vừa phân tích cho tôi hiểu về cách cư xử với anh em một nhà.
    Ông rất yêu thươngtôi , ông luôn dạy dỗ, chỉ bảo tôi từng li từng tí. Ông dạy tôi những bài học làm người sâu sắc, dạy tôi cách trở thành một con người tự lập. Những lúc rảnh rỗi, ông lại đưa tôi đi chơi, mua những thứ đồ ăn tôi thích, kể chuyện cho tôi nghe và lúc nào trên môi ông cũng nở nụ cười đầy hiền từ, ấm áp như ánh nắng mặt trời vậy.

   Mỗi khi tôi đạt điểm mười, ông thật vui, thật hài lòng. Ông luôn gần gũi với con cháu, gần gũi với láng giềng, coi trọng tình làng nghĩa xóm, luôn giúp đỡ những người nghèo, quan tâm đến người có hoàn cảnh khó khăn.

   Sự quan tâm ấy của ông đã làm ông không ngần ngại khi tham gia công tác của Hội người cao tuổi, Hội khuyến học ở phường. Ông luôn dành những phần quà cho trẻ em nghèo, những phần thưởng cho những học sinh vượt khó học giỏi. Ai cũng nói ông đặc biệt quan tâm đến trẻ thơ. Tấm lòng nhân hậu của ông đã làm cho tâm hồn em thêm phong phú, đã truyền thêm sức mạnh cho tôi để vững bước đi lên.

   Ông sống có trước có sau nên ai có tính kênh kiệu, ỷ lại là ông ghét lắm. Biết điều đó, tôi luôn tránh xa những tính nết xấu để ông vui lòng. Ông luôn quan tâm đến việc học hành của con cháu, mỗi lần tôi khoe điểm tốt là ông lại tặng tôi một cái hôn đầy tình cảm yêu quý.

  Thời gian cứ trôi đi, tôi lưu luyến chia tay ông mà lòng còn vấn vương nơi quê hương, có tình cảm trìu mến của ông nồng nàn, tha thiết.Ông là chỗ dựa tinh thần cho tôi, chỗ dựa tinh thần cho cả gia đình. Nhờ có ông, gia đình tôi luôn vui vẻ và đầm ấm. Tôi kính yêu ông vô hạn. Tôi quyết chăm ngoan, học giỏi, để sau này trở thành người “hiền tài” như sự mong đợi của ông. Tôi mong ông luôn luôn khỏe mạnh là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho con cháu.

Bạn có biết?

Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.

Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thư

Tâm sự 5

Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK