Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Em hãy tìm 1 đề tài về một trải nghiệm...

Em hãy tìm 1 đề tài về một trải nghiệm của em (tiếc nuối, buồn, xấu hổ,......) Bạn nào giúp mình với mình cần gấp câu hỏi 3085928 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Em hãy tìm 1 đề tài về một trải nghiệm của em (tiếc nuối, buồn, xấu hổ,......) Bạn nào giúp mình với mình cần gấp

Lời giải 1 :

Gửi tus:

Ai cũng có những trải nghiệm đáng nhớ của mình, dù trải nghiệm đó có vui, buồn, ân hận hay hạnh phúc. Mỗi trải nghiệm sẽ dể lại trong chúng ta những kỉ niệm đẹp hoặc những bài học trong cuộc sống. Tôi cũng vậy, tôi cũng có rất nhiều trải nghiệm khiến tôi nhớ mãi, có những trải nghiệm đã để lại cho tôi nhiều bài học quý giá. Một trong số đó chính là lần tôi đi chơi cùng với lớp năm tôi còn học ở trường cấp 1.

      Đó là một ngày đẹp trời, vào cuối năm học lớp 3. Khi sắp hết tiết học cuối cùng, cô giáo chủ nghiệm đã thông báo cho chúng tôi một tin vui, đó là chủ nhật sắp tới chúng tôi sẽ được đi chơi dã ngoại một ngày. Ai nấy đều rất bất ngờ về chuyến đi này, vì chuyến đi này như một phần thưởng cho sự siêng năng, chăm chỉ của chúng tôi trong năm học vừa qua. Chúng tôi ai cũng háo hức chờ đến ngày được đi. Cuối cùng thì ngày đó cũng đã đến, lớp tôi tập chung ở phòng học nghe cô giáo dặn vài điều trước khi đi, cô dặng chúng tôi rằng phải luôn theo sát lớp để tránh bị lạc và phải giữ trật tự. Nghe lời cô dặn, lớp chúng tôi rất trật tự cho đến nơi dã ngoại. Ôi! Khu dã ngoại thật đẹp!- Tôi đã phải thốt lên khi tôi đến nơi. Khu đó thực sự rất đẹp và rộng rãi. Lớp được các bác phụ huynh tổ chức các trò chơi theo đội, chúng tôi đã chơi rất vui. Một lát sau, ai nấy đều thấm mệt nên các cô quyết định cho lớp nghỉ ở một quán ăn gần đó. Đang di chuyển cùng lớp thì tôi thoáng thấy một khu vui chơi bên cạnh. Rồi một ý nghĩ bỗng chợt nảy ra trong đầu tôi, tôi rủ các bạn ra đấy chơi. Vốn nghĩ chỉ chơi một tí rồi về nhưng có lẽ, vì ham vui, nên tôi đoán rằng chúng tôi đã chơi rất lâu. Đang vui thì tôi sực nhớ ra rằng phải quay lại quán ăn. Tôi cùng các bạn chạy thật nhanh đến quán ăn nhưng đã không thấy cô đâu. Hóa ra, cô và các bạn đã đi từ rất lâu. Rồi bạn tôi gọi bác bảo vệ để đưa chúng tôi đi tìm cô. Trong lòng tôi lúc ấy tràn đầy nỗi ân hận, chỉ vì ham chơi mà đã không nghe lời cô, tôi đoán bây giờ cô cũng đang đi tìm chúng tôi. Tôi cùng đám bạn lẽo đẽo đi sau lưng bác bảo vệ, may thay, tôi tình cờ nhìn thấy cô gần một khu nghỉ. Cô đã lo lắng cho chúng tôi rất nhiều, cả buổi còn lại, tôi không thể tập chung vào một hoạt động nào cả vì tôi thấy rất xấu hổ.

      Qua trải nghiệm đó, tôi đã rút ra được bài học cho mình đó là phải nghe lời người lớn.

@_Eya_Summy_

·ω·

Thảo luận

-- ko ạ^^
-- ồ vậy sao mà nick zalo bạn là gì vậy
-- 0986754875 nha bạn
-- ok
-- rồi mình kết bạn rồi đấy
-- chị ơi gửi câu hỏi lên để em theo dõi chị
-- Thoi e:333
-- :(

Lời giải 2 :

Năm nay tôi học lớp6. Nhà tôi tuy nghèo nhưng tôi luôn được cha mẹ quan tâm và cũng luôn cố gắng là con ngoan trò giỏi. Ấy vậy mà, cuối năm học lớp 7 tôi đã một lần làm mẹ buồn.

Hôm đó, tôi dậy sớm để đánh răng rửa mặt chuẩn bị đi học. Hàng sáng, mẹ tôi thường để chảo cơm trên bếp, sao hôm nay lại chẳng thấy đâu. Tôi lên hỏi mẹ: "Mẹ ơi sao mẹ vẫn chưa rang cơm cho bọn con ăn hả mẹ?". Mẹ nhẹ nhàng nói: "Hôm nay nhà mình hết tiền mua gạo, phải đợi tiền lương của bố và chị con, hay con chịu khó bỏ ăn sáng một buổi có làm sao đâu?". Tôi bực mình dậm chân dậm tay tỏ vẻ không bằng lòng. Tôi thoáng nhìn thấy nét mặt mẹ rất buồn. Mẹ bảo: "Thôi đi học đi con, mẹ phải đi làm việc của mẹ". Tôi tức quá phát khóc lên, bỏ cả cặp sách lên giường ngủ tiếp.

Tôi không nhớ là hôm nay có bài để chuẩn bị cho tiết kiểm tra ngày mai, thú thực lúc đấy tôi rất bực nên chỉ vì chuyện nhỏ mà quên hết mọi thứ. Tôi chỉ khóc và lẳng lặng lấy chăn ra đắp. Lúc mẹ tôi đánh răng rửa mặt song mẹ lên nhà khoá cửa để đi làm, mẹ có biết đâu là tôi ở trong nhà. Thế là tôi nằm trong chăn ấm áp, chiếc chăn ru tôi vào giấc ngủ êm đềm. Đến khi thức dậy thì đã quá muộn. Tôi giật mình, bổ chổng bổ choảng vùng dậy thì chao ôi, cửa nhà đã khoá. Tôi ngồi trong nhà kêu ầm ĩ lên nhưng vô hiệu, mọi người đều đi làm hết. Nhà tôi là nhà tập thể, xung quanh lúc đó chỉ có mấy đứa trẻ con. Tôi gọi chúng và bảo: "Các em giúp chị mở cửa ra với". Một đứa nhanh nhảu nói: "Thế chìa khoá nhà chị để đâu thì chúng em mới mở được chứ!". Tôi đứng ngẩn người ra, quay lại nhìn đồng hồ thì thấy đã mời giờ rưỡi. Bụng tôi lúc này như có móng tay sắc nào cào vào. Mắt tôi hoa lên vì đói. Tôi lục hết mọi thứ trong nhà xem có cái gì ăn không nhưng vô hiệu, chả có gì cả. Tôi nhìn ra ô cửa sổ thì thấy bạn Lan nhà bên bảo: "Nguyệt ơi sao hôm nay bạn không đi học? Thầy giáo phê bình bạn đấy". Tôi liền nói: "Lan ơi, hôm nay có bài nào không cho tớ mượn để tớ chép?". Lan rút trong cặp ra đưa cho tôi bài chuẩn bị cho tiết kiểm tra. Tôi học vẹt được vài bài nhưng không chịu nổi cơn đói. Vừa hay lúc đó mẹ tôi về bảo: ”ơ, sao hôm nay con không đi học?". Tôi bảo: "Mẹ nhốt con trong nhà thì làm sao con đi được". Mẹ bảo: "Mẹ không biết, cho mẹ xin lỗi". Rồi mẹ rút trong túi ra gói mỳ. Tôi không kịp bỏ vào bát mà vơ lấy vơ để ăn sống. Mẹ tôi ngồi nhìn tôi ăn, chảy cả nước mắt. Tôi nhìn mẹ cũng cảm thấy mẹ không có lỗi trong chuyện này mà chính là mình đã làm mẹ lo. Sáng hôm sau đi học, tôi cố gắng làm bài kiểm tra một tiết, may sao được 5 điểm. Tôi ngượng quá vì mình làm lớp phó học tập mà điểm kém như thế.

Tôi rất ân hận vì đã làm đau lòng mẹ và phí công thầy cô đã bỏ sức ra để dạy tôi. Tôi hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK