@Meo_
*** Từ mượn: in đậm
Trong gia đình tôi, người mà tôi yêu quý và kính trọng nhất đó là mẹ. Có một kỉ niệm mà tôi ghi nhớ rất sâu đậm về mẹ.
Câu chuyện bắt đầu vào một ngày đẹp trời, tôi đang xem ti vi trong phòng với thời hiện đại về In-tơ-nét thì mẹ tôi gõ cửa bước vào. Mẹ bảo tôi con học bài chưa mà sao giờ này còn xem ti vi. Thì lúc đó, tôi cảm thấy tức giận vì lời nhắc nhở của mẹ, cứ kiểu như là lòng tự ái trỗi dậy. Tôi giận quá nên đã tắt ngay ti vi và lấy mền trùm lại, mẹ thấy thế nên cũng ra ngoài. Ngay ngày hôm sau, thật trùng hợp là cô giáo tôi cho làm bài kiểm tra đột xuất. Thế là tôi không được điểm cao mà điểm lại rất thấp. Tôi đem về cho mẹ với vẻ mặt buồn bã, sợ hãi vô cùng. Tôi nghĩ là sẽ bị mẹ la và không cho xem ti vi nữa. Nhưng việc không như ý tôi, mẹ đã nhẹ nhàng vỗ vai tôi và hiền từ bảo con hãy cố gắng lần sau nhé, đừng ham xem quá mà bỏ bê việc học. Nước mắt tôi sao cứ nhẹ rơi và lăn trên đôi gò má hồng hồng. Tôi cảm thấy thương mẹ và có lỗi biết chừng nào.
Bây giờ tôi mới xin lỗi mẹ và hứa sẽ cố gắng chăm học. Tôi thấy mẹ như một sứ giả chốn thiên đường đến để bảo vệ và giúp cuộc đời tôi ngày càng tốt đẹp hơn
Trong gia đình, em yêu quý tất cả mọi người, nhưng người mà em yêu mến nhất, kính trọng nhất vẫn là ông nội
Nội em năm nay đã ngoài sáu mươi. Khuôn mặt ông vuông vuông chữ điền trông thật hiền từ phúc hậu. Nước da ông sạm lại với nhiều chấm đồi mồi, đuôi mắt lại đầy những vết chân chim. Trong mắt em, mặc ông vẫn còn trẻ trung lắm. Mái tóc ông đã điểm bạc rất nhiều. Còn gì hạnh phúc hơn là được nằm trong lòng ông, tay vuốt ve chòm râu điểm bạc, ngước nhìn đôi mắt ấm áp, hiền từ của ông. Em rất thích nắm tay ông, được thấy hơi ấm nóng từ tay ông truyền sang, thật là khoan khoái. Bố mẹ đi làm suốt ngày, ông luôn bên cạnh em sớm chiều. Chiều chiều ông lại dẫn em ra công viên đi dạo, tập thể dục. Ông nói muốn có sức khỏe chúng ta phải năng tập thể thao. Ông rất thích đọc báo, nghe đài, xem tin tức. Ông có một chiếc đài nhỏ, em cũng không biết là có bao nhiêu năm rồi nhưng ông em nâng niu nó lắm. Ông kể chiếc đài ra-đi-ô này là món quà một người bạn chiến hữu tri kỉ đã tặng ông. Hay nghe báo đài thế nên không có chương trình thời sự nào của Truyền hình, của Đài Tiếng nói Việt Nam, của báo chí nào mà ông bỏ qua. Đã thế ông còn năng trao đổi với bạn bè, không gặp gỡ, không họp hành thì ông lại gọi điện thoại. Có lẽ, điện thoại của ông tôi chỉ để làm hai việc, hỏi thăm con cháu và bàn bạc về thời sự nóng hổi chứ chẳng như giới trẻ bay giờ chỉ dùng để vào mạng In-tơ-nét hay facebook cả. Khi nói, ông tỏ ra say sưa, nhiệt tình như có bạn mình ở trước mặt vậy. Hầu hết các thông tin về thời sự, em được biết qua ông mình. Mĩ đánh I-rắc cũng khiến ông tôi buồn bực, phiền muộn vô cùng, làm cả nhà xót cả ruột. Trong nhà tôi, ông thường coi vườn cây xanh trên tầng thượng là tài sản của mình. Trên đó có bao nhiêu là cây, là hoa. Thứ nào ngoài tên ra cũng đều có lí lịch riêng của nó. Nào là kỉ niệm ngày ở chiến trường về, ngày thăm Điện Biên Phủ, ngày sinh đứa cháu đầu,… Công ông tưới bón, chăm chút, băt sâu, tạo nên vườn cây này. Sinh nhật vừa rồi của tôi, ông tặng em một chiếc kèn nhỏ xinh.
Thương ông, em mong ông khỏe mạnh sống thật lâu. Ông như bóng mát của cây đa để cho con cháu làm chỗ dựa và phấn đấu vươn lên trong học tập và trong cuộc sống.ông hãy sống mãi thật tốt bên con cháu ông nhé
bạn viết đi nè
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK