Em hòa mình vào nhân vật. (Tất nhiên sẽ sử dụng ngôi kể thứ 1 <tôi>)
- Cảm nghĩ của nhân vật En-ri-cô, tức là em:
+ Cứ quanh quẩn trg đầu câu nói đó của bố.
+ Suy nghĩ lại những điều mình đã làm, hiện lên một cảm giác hối hận.
+ Và sau đó là sự xấu hổ tràn ngập trong tâm hồn nhân vật.
+ Nhận ra mình đã làm sai, đã ko biết nắm giữu điều thiêng liêng nhất đó.
+ Và đúng như lời bố nói, thật là một đứa đáng xấu hổ và thật là nhục nhã.
+ Cuối cùng là những tâm sự.
Sau khi gấy việc lầm lỗi với mẹ, tôi cứ trằn trọc hối hận suốt vì nghĩ rằng mình đã không phải. Và sự ân hận đấy càng được đẩy lên cao khi tôi đọc lá thư của bố. Bố đã viết lá thư cho tôi với một giọng rất nhẹ nhàng, tâm tình, như hai người bạn trò chuyện với nhau. Ba không hề trách mọc tôi những tôi lại cảm giác mình mắc một lỗi rất lớn. Tôi nghẹn ngào xúc động rơi nước mắt vì những việc vì đại mà mẹ đã làm cho tôi. Vậy mà sao tôi lại có thể vô lễ với mẹ được cơ chứ. Tôi thầm cảm ơn bố vì đã giúp tôi nhận ra sai lầm của mình. Tôi nhất định sẽ ôm mẹ, hôn mẹ và xin lỗi mẹ. Bố mẹ mãi là người tuyệt nhất trong trái tim tôi
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK