Vào thứ hai tuần trước, tiết đầu tiên của lớp tôi là tiết Toán. Cả lớp tôi ai cũng mong là thầy Khoa sẽ vẫn dạy chúng tôi ở môn học này. Nhưng rồi một cô giáo lạ bước vào. Cả lớp tôi sững sờ nhìn cô ấy và có một bạn ở phía cuối lớp hỏi: “Cô ơi! Thầy dạy Toán của chúng em đâu rồi ạ?” Cô trả lời: “Thầy của các em đã chuyển sang nước ngoài định cư rồi, thầy ấy sẽ không dạy trường này nữa! Từ hôm nay cô sẽ là giáo viên phụ trách môn Toán của các em”. Lúc đó, cả lớp rất buồn! Khi về nhà, tôi chạy ngay vào phòng khách kể cho ba nghe.
Tiết học hôm đó, cả lớp buồn cả, không sôi nổi như lúc trước. Hết tiết học, có bạn trong lớp khóc vì không biết thầy đang sống ở nước nào , làm gì, có vui vẻ như ở đây không rất nhiều câu hỏi đặt ra. Nhưng sẽ không có câu trả lời! Ba ơi! Con có giác rất khó chịu, mỗi khi nhớ đến thầy, con lại không thể kìm lại nước mắt được!
Thầy Khoa của con là có thân hình cao to, vạm vỡ nữa đấy ba! Thầy thường mặc áo sơ mi trắng với quần tâm, trong thầy rất bảnh toản! Mắt của thầy mỗi khi nhìn chúng con lúc cũng hiền hậu hết đấy ba!. Khi thầy ngồi trên ghế đá, dưới góc “hoa học trò” Thầy tâm sự với chúng con về những câu chuyện học hành, bạn bè, gia đình!
Con nhớ những lúc thầy giảng, thầy luôn giảng dạy một cách chậm rãi nhất, làm cho các bài học rất dễ đi vào lòng người khác. Khi học xong, thầy lại kể những câu chuyện hài hước, khiến tiết học là thêm vui tươi, giúp chúng con dễ nhớ bài hơn. Nhưng giờ đây sẽ không còn nghe được giọng nói trìu mên của lúc trước nữa! Dù cô giáo bây giờ giảng rất hay nhưng không thể làm con quên được thầy! Con quý thầy lắm! Thầy không làm cho chúng con run sợ mỗi khi làm bài kiểm tra! Thầy lại tuyên dương, khen thưởng những bạn có thành tích học tập tốt! Thầy như một người bạn mỗi khi trò chuyện cùng con, lại như một người cha khi con buồn! Thầy đối xử với các cô giáo cũng như học trò rất tốt, gần gũi và cũng được rất nhiều phụ huynh quý mến.
Con còn nhớ vào ngày sinh nhật của thầy, chúng con góp tiền lại mua một chiếc bánh sinh nhật nho nhỏ, chỉ mong thầy vui. Chúng con còn viết lên bảng những câu chúc mừng, vẽ những chiếc bánh kem, hoa, lá, có bạn còn vẽ chân dung của thầy lên bảng nữa nhưng vẽ xấu lắm! Khi biết thầy sắp lên lớp, chúng con ra đón thầy và bịt mắt thầy lại! Khi cô bước vào lớp, phòng học tối lắm, và những cây pháo nho nhỏ được thắp lên, chúng con hát Chúc mừng sinh nhật thầy! Cảnh lúc ấy thật đẹp, lung linh! Lúc đó thầy rất cảm động và rất hạnh phúc! Thầy trò ta còn chụp hình và trét bánh kem vào mặt nữa! Lúc đó thật vui nhưng bây giờ sẽ không còn cơ hội nào nữa.
Khi kể xong ba em khuyên: “Con đừng buồn nữa và cũng đừng khóc, nếu thầy Khoa biết con buồn thì thầy có vui không? Thôi, nín đi con! Thầy sẽ trở lại mà! Nhưng thầy đi, là do sự lựa chọn của thầy mà, các con đâu có thể ràng buộc thầy như thế chứ. "Nghe ba con hãy thông cảm cho thầy và hãy cố gắng học tập nha con!” Nghe lời ba, tôi không khóc nữa, nhưng hình bóng của cô sẽ in mãi mãi trong tim của tôi và các bạn! Thầy ơi!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK