Nếu như bức tranh xuân ở bốn câu đầu được vẽ bằng những gam màu tươi sáng êm dịu thì cảnh chị em Thúy Kiều trở về là cảnh chiều về bâng khuâng đầy tâm trạng... Chiều về, trong thời khắc của ngày tàn, thiên nhiên cũng thường thoáng đượm nét buồn: “Tà tà bóng ngả về tây”. Lúc này, ánh dương đã nhạt, bóng chiều đã xế, lễ hội đã vãn người, bước chân Kiều cùng hai em thơ thẩn trên con đường trở về “Bước dần theo ngọn tiểu khê, lần xem phong cảnh có bề thanh thanh”. Không gian vắng lặng, yên tĩnh, không còn cái vẻ tấp nập, tất cả như bị thu hẹp và ngưng đọng: dòng suối thì nhỏ, nước thì uốn quanh, dịp cầu nho nhỏ mà lại bắc ngang ở cuối ghềnh như đang nép mình trong ánh tà dương. Con người cũng thế, bước chân chậm rãi nhẹ nhàng “thơ thẩn”, trong lòng như vương những nỗi bâng khuâng? Ở đây, cảnh ngụ tình và tình người cũng như hòa vào cảnh vật. Sáu câu thơ mà thi nhân đã dùng đến năm từ láy: “tà tà, thơ thẩn, thanh thanh, nao nao, nho nhỏ”, những từ láy gợi lên nét buồn của cảnh vật lúc xế chiều và nỗi lòng xao xuyến của con người cuối ngày du xuân. Bức tranh phong cảnh chiều xuân đã thành bức tranh tâm cảnh qua ngòi bút tài hoa của Nguyễn Du.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK