Mẹ rất yêu thương con, chăm sóc cho con từng li từng tí từng bữa ăn đến giấc ngủ. Mẹ là vì sao sáng ngời trên trời, thắp sáng cho con đến con đường thành công. Con còn nhớ mỗi khi con ốm, mẹ rất lo lắng, khi đó đôi mắt mẹ thâm đen vì thức đêm chăm sóc con, nhưng mẹ không mệt vì chăm sóc cho con là điều hạnh phúc đối với mẹ. Đi làm về, mẹ rất mệt nhưng khi thấy con ngoan và giỏi, sự mệt mỏi trong người mẹ biến mất. Có một ngày con nói hỗn với mẹ, mẹ đã đánh con. Con biết không, những lần đánh con mẹ đều rất đau buồn, vừa tức và vừa thương con. Ngày nào cũng vậy, con giúp mẹ rất nhiều việc, nói chuyện với mẹ và luôn cùng học với sự giúp đỡ của mẹ. Càng ngày, con càng trở thành một nàng thiếu nữ xinh đẹp, luôn tận tụy với công việc, nhưng càng ngày con càng ít nói. Có những đêm con đi chơi về muộn, mẹ đã nhắc nhở con nhưng con đã cãi mẹ. Lúc đó mẹ buồn lắm. Càng lớn, con phải xa ba mẹ, rồi đi lấy chồng. Mẹ cả đêm đã khóc vì nhớ con. Sinh con ra là một đứa con gái dễ thương, thời gian trôi qua nhanh thật đấy con ạ!
Mẹ yêu con nhiều lắm!
Gửi tặng con gái yêu!
Mẹ thương con có hay chăng
Thương từ khi thai nghén trong lòng
Mấy nắng sớm chiều mưa ròng
Chín tháng so chín năm, gian khó tính khôn cùng
A á ru hời ơ hời ru…”
Cho đến tận bây giờ, lời ru ầu ơ thuở thơ bé của mẹ vẫn còn mãi vang trong tâm hồn tôi. Lúc nào cũng vậy, mẹ luôn là người thương yêu, săn sóc các con của mình. Mẹ tôi còn hi sinh bao điều để nuôi nấng, dưỡng dục tôi khôn lớn.
Mẹ tôi đã rất vất vả để sinh ra tôi. Nghe bà tôi kể, hồi có mang tôi, mẹ tôi gầy yếu lắm. Bà bảo chắc do tôi ở trong bụng quá nghịch ngợm nên mẹ luôn ốm nghén, chẳng ăn được nhiều. Sau chín tháng mười ngày, mẹ sinh đón cậu con trai đầu lòng với tất cả niềm hạnh phúc nhất. Mẹ đã thức hằng đêm để trông nom tôi có giấc ngủ tròn. Từ bé tới giờ, tôi chẳng thể nhớ nổi mình ốm sốt bao nhiều lần, chỉ hình dung được gương mặt lo lắng của mẹ.
Mẹ luôn yêu thương tôi và dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất. Sáng sớm, mẹ thức dậy nấu cho tôi những món ăn hấp dẫn. Chiều tan học, tôi lại được sà vào vòng tay đầy thương yêu của mẹ. Mẹ tôi là một cô giáo. Với tôi, mẹ là cô giáo đầu tiên và vĩ đại nhất cuộc đời. Hồi bốn tuổi, tôi đã bắt đầu học cách cầm bút. Nhưng tôi lại thuận tay trái. Mẹ đã cầm tay tôi, đưa từng nét chữ đầu tiền, rèn cho tôi cách cầm bút bằng tay phải. Những ngày đầu, tôi vô cùng nản chí. Cầm bút không thuận tay nên tay tôi mỏi rã rời, những dòng chữ cứ nguệch ngoạc. Tôi vẫn gắng viết nhưng trong lòng cảm thấy ấm ức. Mắt tôi ứa đầy nước. Mẹ lại gần, nhẹ nhàng cầm lấy chiếc bút chì và ôm tôi vào lòng. Mẹ thủ thỉ những lời động viên ấm áp. Từ hôm đó, tôi học được cách kiên nhẫn, viết từng nét, từng nét thật chậm.
Dù đã mười tuổi, tôi vẫn thích được nằm ngủ trong vòng tay mẹ, được nghe những ru ầu ơ ngọt ngào thuở nhỏ. Bởi tôi biết, vòng tay ấy, lời ru ấy là những gì yêu thương nhất, tình cảm nhất mẹ dành cho tôi. Đứa con nghịch ngợm này nhất định sẽ không làm đôi mắt mẹ buồn, sẽ chăm ngoan và sẽ khôn lớn trưởng thành
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Xem thêm tại https://loigiaisgk.com/cau-hoi or https://giaibtsgk.com/cau-hoi
Copyright © 2021 HOCTAPSGK