Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 kể lại về một kỉ niệm sâu sắc nhất của...

kể lại về một kỉ niệm sâu sắc nhất của em đối với mẹ và nêu cảm nghĩ của em về đoạn văn GIÚP EM VỚI câu hỏi 1096811 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

kể lại về một kỉ niệm sâu sắc nhất của em đối với mẹ và nêu cảm nghĩ của em về đoạn văn GIÚP EM VỚI

Lời giải 1 :

Ai sinh ra mà không có mẹ người sinh ra ta nuôi lớn, dạy dỗ ta nên người. Mẹ là người mà em yêu quý nhất . Người đã hi sinh rất nhiều vì tôi.

Mẹ tôi - một người phụ nữ phải lo toan rất nhiều công việc nhà từ việc đưa chúng tôi đi học đến giấc ngủ và bữa ăn. Vì bố tôi đi làm ăn xa nên tất cả mọi việc mẹ tôi đều phải lo hết.

Tôi biết trung thực là rất quan trọng và không được giả dối nhưng có lần tôi đã làm mẹ buồn.  Lần ấy, tôi đã nói dối mẹ rằng mình có tiết học thêm để đi chơi  cùng với các bạn trong xóm. Vì quá mải chơi mà tôi đã không về đúng giờ như mọi khi. Khi trở về nhà, tôi không thấy mẹ đâu cả. Cơm cũng chưa ai nấu cả và mọi thứ tôi cảm nhận rất khác với mọi khi. Tôi giật mình khi biết tin mẹ bị tai nạn và phải vào viện gấp. Tôi chạy vội vào viện và khóc mếu đi khi nhìn thấy mẹ. May quá mà mẹ đã không sao. Mẹ nhìn tôi bằng ánh mắt  rất thất vọng. Nhưng mẹ không nói gì nhiều . Bỗng nhiên trong lòng tôi lại cảm thấy vô cùng có lỗi. Cả đêm hôm ấy, tôi trằn trọc không ngủ được. Nhớ lại ánh mắt của mẹ khiến tôi bỗng thấy thật xấu hổ. Việc làm ấy khiến tôi nhớ mãi và vô cùng ân hận. 

Ai cũng có lúc mắc sai lầm quan trọng là biết sửa sai . Đó là bài học cho tôi trên con đường đời và tôi sẽ rút kinh nghiệm không bao giờ phạm lỗi nữa.

Thảo luận

Lời giải 2 :

Tôi đã đến với cuộc đời này, yên tĩnh và lặng lẽ, chỉ có gia đình và người thân biết về sự ra đời đó. Nhưng dường như vì cái sự quá ư là nhẹ nhàng đó mà tôi đã không biết quý trọng cái giây phút mà mình đã được sinh ra như thế nào. Mẹ tôi, 1 người phụ nữ, nuôi dạy, chăm sóc con cái, lo việc nội trợ và thiêng liêng hơn là sinh ra và nuôi dưỡng các anh chị em chúng tôi nên người. Tôi biết điều đó vì chị gái tôi luôn nói với tôi như thế: “Mẹ đã vất vả rất nhiều để sinh ra mấy chị em mình,…”.

Tôi luôn nhớ, và không quên. Tôi dám khẳng định là như thế!

Nhưng dường như việc đi ra đời, tiếp xúc và bương chải với nó quá nhiều mà khiến tôi phần nào quên đi cái câu nhắc nhở ấy. Quên đi cái sự vất vả ấy. Và 1 đứa học sinh cấp 3 như tôi, đủ lớn, đủ suy nghĩ để có thể biết được công ơn của ba mẹ. Nhưng tôi đã quên, trong giây phút ấy.

Tôi được học thế nào là trung thực ở trường, trung thực giúp cho con người ta tiến bộ hơn, có được rất nhiều thứ tốt đẹp trong cuộc sống. Nhưng phần nào tôi cũng đã hiểu được, nó được nhiều và cũng mất nhiều lắm qua những lời mà hôm đó tôi đã nói với mẹ. Mẹ là người tôi nghĩ là người phụ nữ trung hậu nhưng quá “ngang”. Tôi muốn mẹ hiểu được rằng, con cái và cha mẹ cần phải hiểu nhau, chứ không phải là mẹ nói gì, con cái nghe ấy.

Với cái suy nghĩ đó mà tôi đã ngang miệng cãi lại mẹ khi mẹ nói những điều mà tôi cho là mẹ sai hoàn toàn. Đừng vội cho là tôi sai khi cho rằng mẹ sai, trong tình huống ấy, tôi không thể nào nghĩ rằng mẹ đúng. Sai và thật sự sai!. Rồi sau cái ngày ấy, mẹ và tôi dường như cách biệt nhau 1 khoảng cách, xa vời vô cùng mặc dù đang chung 1 nhà.

Tôi không hề nghĩ rằng mình sẽ xin lỗi mẹ, vì mình đã sai. Có thể đó là ngang bướng, nhưng mẹ ạ, con không muốn mẹ con mình cứ mãi không hiểu nhau, nếu như không có cái ngày ấy.

Nhưng bây giờ, con muốn xin lỗi mẹ, vì … con đã ngang vại mẹ. Con xin lỗi mẹ vì mẹ là mẹ của con, con đã sai vì con cãi mẹ, nhưng mẹ ạ, con mong mẹ cũng sẽ hiểu cho con.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK