Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Đóng vai nhân vật tiều phu kể lại câu chuyện...

Đóng vai nhân vật tiều phu kể lại câu chuyện ba lưỡi riu câu hỏi 4001779 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Đóng vai nhân vật tiều phu kể lại câu chuyện ba lưỡi riu

Lời giải 1 :

Chào mọi người, tôi tên là ***(tùy chọn tên). Gia cảnh nhà tôi nghèo khó, bố mẹ vì lâm bệnh nặng mà mất sớm chỉ để lại cho tôi vật duy nhất đó là chiếc rìu. Chiếc rìu đã theo tôi đốn củi để mưu sinh kiếm sống qua ngày quanh năm suốt tháng với tôi cho đến một ngày tôi đã gặp một sự việc lạ kì.

Hôm đấy, vẫn như mọi khi tôi thường mang chiếc rìu để kiếm củi, trong lúc đang chặt củi gần cạnh bờ sông thì chẳng may chiếc rìu bị gãy cán rồi lưỡi rìu bay thẳng xuống một con sông chảy xiết. Vì nước sông chảy xiết quá chẳng thể nào bơi xuống tìm lưỡi rìu nên thất vọng quá tôi chỉ biết ôm mặt bật khóc rồi than thở. Bỗng dưng, từ đâu một ông cụ có mái tóc bạc phơ, khuôn mặt hiền từ hiện lên hỏi tôi rằng: 

-Này cháu, tại sao cháu lại khóc và buồn bã như thế kia?

Tôi liền đáp:

-Dạ thưa ông, cha mẹ cháu mất sớm chỉ để lại cho cháu một chiếc rìu. Chiếc rìu đã theo cháu kiếm củi để sống bao lâu nhưng nay khi cháu chặt củi lại chẳng may làm mất lưỡi rìu xuống sông mất rồi mà nước sông lại chảy xiết quá nên cháu không có cách nào để vớt lưỡi rìu lên. Mất lưỡi rìu rồi cháu biết sống làm sao được!

Ông cụ nghe xong thì cười và bảo:

-Hóa ra lưỡi rìu bị văng xuống sông nên cháu buồn phải không? Không phải buồn nữa đâu cháu à, ta sẽ có cách giúp cháu lấy lại lưỡi rìu!

Nghe được như thế tôi rất vui và rối rít cảm ơn ông.

Thế rồi ông cụ lặn ngay xuống sông đang chảy xiết kia tìm lưỡi rìu cho tôi. Một lúc sau, khi ông ngoi lên mặt nước tay đang cầm một lưỡi rìu bằng bạc đến hỏi tôi rằng:

-Lưỡi rìu này có phải của cháu đã làm rơi không?

Tôi nhìn thấy lưỡi rìu ông cụ đang cầm trên tay không phải của mình nên tôi lắc đầu bảo cụ:

-Cụ ơi, lưỡi rìu này không phải của cháu đâu ạ.

Rồi nghe thấy vậy ông cụ lại lặn xuống sông để tìm lưỡi rìu cho tôi. Lần này cụ ngoi lên mặt nước, tay cầm lưỡi rìu bằng vàng rồi hỏi tôi:

-Thế lưỡi rìu này có phải của cháu không?

Nhưng trên tay của cụ đang cầm lưỡi rìu của tôi nên tôi lại lắc đầu và bảo cụ:

-Cụ ơi, lưỡi rìu này không phải của cháu ạ. Lúc đi kiếm củi cháu cầm lưỡi rìu bằng sắt ạ!

Lần này ông cụ lại lặn xuống nước và vớt lên được một lưỡi rìu bằng sắt, cụ hỏi:

-Lưỡi rìu này có phải của cháu không?

Thấy ông cụ cầm chiếc rìu sắt của tôi trên tay, tôi reo lên sung sướng:

-Vâng cụ, đây chính là chiếc rìu mà con đã làm rơi khi chặt củi rồi!

Ông cụ cầm chiếc rìu sắt đưa cho tôi và khen:

-Cháu quả là một người trung thực, không ham của cải. Nay ta tặng cho con chiếc lưỡi rìu bằng bạc và bằng vàng kia, con cứ coi như đây là quà mà vui vẻ nhận. Người như con thật đáng kính!

Nói rồi tôi chắp tay cảm tạ ông, rồi ông cụ cũng hóa phép biến mất. Lúc này tôi mới biết đó chính là bụt và cũng nhờ 3 lưỡi rìu đó mà tôi đã có được cuộc sống ấm no và hạnh phúc.

#Bài của chị em có thể tham khảo!

Nhớ vote+ctlhn cho chị nhé! Chúc em học tốt!<33

Thảo luận

Lời giải 2 :

Đáp án:

                                                            Bài làm

Tên tôi là Khang, vốn làm nghề tiều phu. Bố mẹ mất sớm, tôi sống thui thủi một mình trong một căn lều dựng tạm nơi bìa rừng. Cuộc sống của tôi cứ êm đềm trôi qua cho đến một ngày tôi gặp một sự lạ kì.

 

Hôm ấy, cũng như mọi khi, tôi vác rìu vào rừng đốn củi . Không hiểu tay chân vụng về thế nào, tôi làm rơi rìu xuống con sông gần đó. Nước sâu, sông rộng, khó lòng lấy lại được rìu. Mà đó lại là kế sinh nhai duy nhất. Tôi buồn lắm! Ngày mai, ngày kia,... và những ngày sau nữa tôi lấy gì mà kiếm củi nuôi thân đây? Càng nghĩ nước mắt tôi càng tuôn nhiều, chảy dài trên khuôn mặt đen xạm của tôi. Đúng lúc đó, một cụ già râu tóc bạc phơ xuất hiện trước mặt tôi. Trông cụ thật hiền lành và phúc hậu với vầng trán cao, khuôn mặt hồng hào, ôn tồn cụ hỏi:

- Có chuyện gì mà con khóc thảm thiết vậy?

Tôi bèn thật thà kể đầu đuôi mọi chuyện cho ông lão nghe. Nghe xong, ông lão cười và hứa sẽ tìm lại chiếc rìu cho tôi. Tôi vui lắm!

 

Nói rồi, ông lão lặn ngay xuống sông. Chỉ một lát sau ông đã ngoi lên, trên tay cầm một lưỡi rìu bằng vàng sáng lấp lánh. Ông giơ rìu lên hỏi tôi:

- Đây có phải rìu của cháu không?

Dù chiếc rìu đó rất đẹp và có giá trị nhưng không phải của mình thì không nên lấy. Tôi vội trả lời:

- Không! Đó không phải cây rìu của cháu đâu ông ạ!

Nghe tôi nói xong, ông cụ lại lặn xuống sông một lần nữa. Lần này, khi ngoi lên ông cụ cầm trên tay một lưỡi rìu bằng bạc trông rất thích mắt. Cụ vẫn hỏi như cũ:

- Đây có phải rìu của cháu không?

Tôi không ngần ngại mà từ chối ngay:

- Thưa ông, cái này cũng không phải rìu của cháu.

Không nản lòng, ông cụ lại tiếp tục lặn xuống sông lần nữa. Một lát sau, ông ngoi lên khỏi mặt nước với chiếc rìu bằng sắt hết sức bình thường, cán rìu nhìn còn hơi cũ. Nhưng đó chính là chiếc rìu của tôi. Sung sướng tôi reo to:

- Đây mới chính là lưỡi rìu của cháu ông ạ!

Nghe vậy, ông lão đưa lại rìu cho tôi và nói: cháu quả là một chàng trai thật thà, nghèo nhưng không tham lam. Cháu xứng đáng được thưởng. Ta tặng cho cháu cả ba lưỡi rìu này? Nói xong, ông lão vụt biến mất. Tôi biết mình gặp tiên nên chắp tay cảm tạ rồi về nhà. Nhờ ba chiếc rìu đó; tôi có cuộc sống âm no và hạnh phúc trọn đời.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Liên hệ hợp tác hoặc quảng cáo: gmail

Điều khoản dịch vụ

Copyright © 2021 HOCTAPSGK